ĐỨC NGÀI CHẤP BÚT NGÀY 2.2.2023
KHUYÊN RĂN NGƯỜI ĐẠO
Đã tu thì phải tu khôn
Khôn là phải rõ mình chôn nơi nào
Chôn nơi địa phủ âm tào
Hay chôn thiên giới ra vào Bạch Cung
Tu thì chớ có loạn lung
Đem chùa ra bán đem thùng chứa ngân
Tu thì chớ ỷ xa gần
Rằng ta cạnh Phật ra ma không dè
Tu thì chớ để quỷ kè
Miệng buôn pháp Phật bụng che cửa chùa
Tu thì chớ nghĩ ta vua
Ngày sau vua chết xác lùa cá ăn
Tu thì chớ có dữ dằn
Dằn dao dằn chén dằn tâm không thình
Tu sao chỉ biết có mình
Mình tiền mình lợi mình tình mình danh
Tu thì chớ có động manh
Manh [mù] sao dám khoác [lác] dám tranh làm thầy
Tu đừng nói cối nói chày
Nói xiên nói xốc nói mày nói tao
Tu thì chớ có tào lao
Ợ ngáp lúc lắc nhượm màu dị mê
Tu thì phải học chữ tề [thân]
Tu chi mà miệng nói trề đều cay [độc]
Tu thì phải sữa từng ngày
Có đâu chỉ thấy lỗi mày tao không
Tu thì phải rán lập công
Bòn từ chút phước từ nong được đầy
Tu sao ác nghiệp thêm dầy?
Nghiệp thân ý miệng mỗi ngày mỗi thêm
Tu sao chẳng đẹp chẳng êm?
Mắt dao mặt gỗ lưỡi thêm mắm mùi
Tu thì phải rán lau chùi
Chùi tâm cho sạch cái mùi tanh hôi
Tu thì phải biết Thầy tôi
Thượng trên hạ dưới đồng ngôi sao cà?!
Tu thì phải học vị tha
Bao trên bọc dưới một nhà đồng môn
Tu sao mãi tính dại khôn?
Coi chừng khôn chết dại tồn ngày sau
Tu thì chớ luận thấp cao
Thấp cao chỉ có Thiên Tào định phân
Tu sao cho được duyên phần
Kề bên Thánh Chúa luôn gần Thầy Cha
Tu sao cửu phẩm liên tòa
Trạm tên lại được Di Đà phong danh
Tu cho thật thánh thật lành
Thân tuy giữa chợ mà thành Phật Tiên
Tu cho đúng chánh đúng hiền
Bồ đề cây giống nhãn tiền trỗ hoa
Tu sao cho được Phật Đà
Khen là giác tử con ta đã thành
Tu mà bám mãi lợi danh
Tình tiền vọng tưởng không đành bỏ buông
Tu gì như kẻ hát tuồng
Chỗ đông [thì] như Phật vắng người [thì] buông lung
Tu gì múa máy lung tung
Lúc tà lúc chánh lúc thùng lúc keng
Tu thì chẳng thấy sang hèn
Cao sang chẳng nịnh thấp hèn chẳng khinh
Tu thì vô niệm đinh ninh
Để cho trí sáng trong mình chiếu ra
Tu thì phải sa ma tha
Quán cho thấu suốt ma ha nhiệm mầu
Tu sao mở được bộ đầu
Để cho chơn thể tắm bầu thuỷ linh
Tu sao đoạt được thiên kinh
Vô hình vô tự vô thinh mới tài
Tu thì chớ ỷ mình hay
Ngựa chạy thua thắng đường dài mới xong
Tu thì phải nhún [nhường] trong lòng
Phải khiêm [tốn] ngoài mặt phải phòng người cao [minh trước mặt]
Trần gian chẳng thiếu anh hào
Sĩ nhu phải rõ chớ [khoe] cao miệng mồm
Tu thì phải rán sớm hôm
Đọc kinh niệm Phật tâm ôm đại đồng
Thiền tịnh chay lạt cho xong
Chay tâm chay tánh chay lòng khẩu chay
Vài câu cho rõ ý Ngài
Để sau hối hận dài dài vì không.
ĐỨC NGÀI CHẤP BÚT NGÀY 11.1.2023
KHUYÊN RĂN NGƯỜI ĐỜI
Đợi khi THIÊN ẤN xuất binh
Van xin [thì] đã muộn thọ hình khó thay
Thương ĐỜI năn nỉ vắn dài
ĐỜI đâu có đoái PHẬT NGÀI thiết tha
Đau lòng CON chẳng nhận CHA
Quay lưng bỏ MẸ trẻ già vô ân
Chẳng theo THẦY học tu thân
[Tới chừng] LẬP TOÀ THIÊN NHÃN xử phân [mới] hãi hùng
Xử cho ĐỜI phải phục tùng
Xử cho ĐẠO biết HUYỀN KHUNG vậy mà
Xưa kia TRỜI ngự THIÊN TOÀ
Hôm nay TRỜI xuống Ta Bà bớ dân
TRỜI đâu xa lánh thế trần
Sao dân chẳng tưởng THIÊN ÂN cuối kỳ?!!!