ĐẠI ĐẠO HUYỀN KHÔNG
CHÍ TÔN KHAI GIÁO KỲ BA VÔ VI
LẦN DÒ THÁNH ĐẠO TU LO GIỮ MÌNH
GIÁO HỘI THIÊN TRƯỜNG
TÒA ĐÌNH TRUNG ƯƠNG
Huyền Không Thiên Thượng ban kinh Lần Dò Thánh Đạo Lo Tu Giữ Mình cho Giáo Hội Thiên Trường vào ngày 15 tháng 8 năm Nhâm Dần (10/9/2022), giờ Tý, Thánh Đàn Nam Thành, Tòa Đình Trung Ương GHTT Nam California dự đàn. Hiệp Thiên Huyền Nữ Kim Ngọc Thanh Huyền tiếp điển ứng khẩu lưu xuất kinh văn.
Website: www.onglaidoky3.com
Email: lienkyhaihoi@gmail.com
V1. 2023
LƯU Ý
Những chữ nằm trong ngoặc vuông [ ] là do Người Ghi Chú thêm vào, không phải là nguyên văn, nhằm mục đích chú giải một từ ngữ hoặc một ý của những chữ, câu, đoạn để giúp phần nào cho người đọc trong việc lĩnh hội nghĩa lý của kinh văn.
Người Ghi Chú thực sự là không am tường Hán Việt hoặc Nôm Việt, chỉ dựa vào từ điển để chú giải hợp lý nhất theo chủ quan của mình cho nên có thể sai lầm trong việc chú giải. Mong được sự lượng thứ của tất cả và, nếu có thể, xin các cao nhân chỉ giáo cho. Giáo Hội Thiên Trường sẽ rất biết ơn.
Hiệp Thiên Huyền tiếp điển ứng khẩu lưu xuất kinh văn. Tất cả đều được ghi âm rồi viết lại. Có những chỗ vì do phát âm không chuẩn cho nên khi nghe và chép xuống có thể đã mắc phải sai lầm. Tuy nhiên tất cả tư liệu, âm thanh và hình ảnh, đều được lưu trữ cẩn thận để sau này đồng đạo hoặc học giả có thể kiểm chứng tính xác thực của kinh văn.
1. ÁN CHƠN NGÔN
Tịnh Ý, tịnh Thân, tịnh Khẩu môn
Tịnh Nghiệp trần ai, tịnh Chơn Ngôn
Án Thiên, án Địa, án Pháp Giới
Án Pháp Vô Vi Đại Pháp Tôn. (1)
Si Ta Na Hi Ru Ra Ha
Trung Du Đa Du Ri Na Da
Ta Đà Ru Da Di Tất Da
Mông Di Rị Da Đà Ra Ha. (1)
2. DÂNG TÂM HƯƠNG
BỬU Tòa Chương chư sinh đảnh lễ
HƯƠNG thiền dâng cúng khắp 10 phương
KỲ hương bay tỏa vô tận cõi
PHÁP giới trang nghiêm tâm giới tưởng
NHÃN tạng Huyền Không hiện đạo trường. (1)
3. CHÁNH KINH
LẦN DÒ THÁNH ĐẠO TU LO GIỮ MÌNH
Thi
TRUNG CHÁNH CHUYÊN PHƯỚC LÀNH NHỜ MẸ
THU GOM VỀ HUYNH ĐỆ CHỈNH TỀ
TRĂNG SÁNG CHIẾU MỌI NHÀ PHÚC HƯỞNG
RẰM ĐẾN RỒI NÔ NỨC TỰU VỀ.
NIÊN SẮP HẾT MƯỢN THƠ MỪNG GỞI
DẦN LẦN LUI TRỌN ĐẠO VUI CƯỜI
XUÂN HOA NỞ CON HIỀN CỦA MẸ
VUI HƯỞNG MÙA XUÂN KHẮP MỌI NƠI.
Giảng
Con mơ mộng khó kêu trong giấc
Nước lên rồi chìm mất chết ngay
Sống lo sắp hết trần này
MẠT ĐỜI ĐỔI MỚI KHÔNG TAI TỊT MÙ
Mẹ cho biết đường tu con yếu
Mù thấy chi sắp rệu ngọn đèn
Sau không niệm Phật ghi tên
Đến ngày đảo lộn vang rền sấm vang
Nên hư tại tấm thân phải chịu
Đại Hội này mau liệu cho xong
Đức tài ai thắng mất còn
Tài không có đức chẳng đồng bằng ai
Thấy vậy con từ nay Mẹ giáng
Đã tới rồi thắp sáng hương sen
RA ĐỜI TIÊN THANH PHẬT TRUYỀN
THÌ CON THẤY RÕ DIỆU HUYỀN LONG VÂN
Mẹ linh hiển hóa thân diễn biến
Lựa thủy tràn lần chuyển dậy trần
Hồn bay phách tán tiêu thân
Đất sụp nổi giặc vạn quân chịu tùng
Vì ách nạn trùng trùng diễn biến
Cá ngao chờ xuất hiện nuốt người
Sơn băng đất rã trong mười
Còn ba sống lại độ người nổi lên
Trận lấp xác phải đền chịu khổ
Kiếp làm người cực khổ con ơi
Khi xưa Mẹ nói nhiều rồi
Làm gương Từ Mẫu dựng ngôi con về
Dù đường xa Mẹ kề con thảo
Mẹ giáng trần chỉ đạo chấm công
Thẻ vàng cho mỗi con đồng
Con về NGÔI MẪU, Mẫu trông con hiền
Nhớ lời Mẹ chỉ khuyên Mẹ dạy
Rồi hậu sau con thấy mối phân
Ghi lời Mẹ bảo nhớ rằng
Giây phút kề cận trần gian ách nàn
Mẹ vắng bóng trẻ than biến cố
Bão gió giăng cuộc khó tang thương
Tự mình làm tội đừng buồn
CHUYỂN ĐỜI MẠT KIẾP LỘT TUỒNG RA XEM
Căn quả nào vén rèm sẽ thấy
Vật chất mê sân ái tham si
Dòm người bùn đất khinh khi
Qui y chẳng được qui y chửi đùa
Con cầm dây buộc chưa cho chắc
Kẻ làm ma quỷ thắt lòng ham
Loạn cuồng nam nữ mãi làm
Cơn sóng gió người nơi tâm hung bạo
Đời lẫn lộn vàng thau con hỡi
Rán ngồi chờ cuộc tới phiên sàng
Sàng qua sàng lại sảy sàng
Lọt tuôn nhiều quá Mẹ than một mình
Người tu chẳng thấy minh huệ sáng
Mẹ nói cho trẻ rán cần lo
Đưa đò đưa mãi hò hơ
CỨ NGỒI CHỜ MÃI NÓI ĐÒ KHÔNG ĐƯA
Trẻ ôi hỡi tu chưa đưa rước
Rước người tu chuyên phước con hiền
Căn tiên xuống thế lại quên
Không tu chẳng nhớ mối giềng Mẹ trao
Xuống thế rồi con sao quên bỏ?
Ghế ngôi con còn đó Mẹ dành
Cũng còn trống chỗ mau nhanh
Mẹ thương ruột thắt trẻ đành quên ngôi
Mà con đâu nhớ lời Mẹ dặn
Con hư rồi bỏ đặng đường tu
Nay đời cận hết gom thu
Giả mất, thiệt còn, Mẹ cứ ngồi than
Than vì trẻ chẳng ngoan hiếu thảo
Gạo trên sàng lọt đổ còn đâu
Chịu chung sàng sảy Mẹ rầu
Hiện giờ thiệt kẽm thế nào hỡi con?!
Người biết đạo lo toan tu gấp
Lời pháp kinh trẻ tập ngày đêm
Hậu lai xét kỹ chẳng êm
Đức lui đứa tới cười hiềm ai coi
Đứa rủa Thánh Thần rồi nghe quỷ
Cảnh ái sinh lần bị kéo lôi
Con ơi đau khổ khôn nguôi
Trẻ nào biết nẻo ra khơi tự chèo
Đời sóng dậy nạn eo ghê gớm
Núi lở chừng máu đượm chảy dài
Bịnh đau khó chữa liền tay
BỞI NAY LÀ ĐÚNG MÀN KHAI KHÓ VỀ
Thế trần chẳng định bề tu gấp
Nay đến gần nạn tấp con ơi
Tại người đời quá ham chơi
MÊ TÀI CAO BẬC TIN LỜI QUỶ YÊU
TẦM BÙA NGẢI LÀM LIỀU BỞI CỐ
BỞI DO MÌNH ĐÂU SỢ LUẬT THIÊN
BỞI TÂM CHẲNG ĐƯỢC LƯƠNG HIỀN
CHO MÌNH TÀI GIỎI THẾ QUYỀN HÓA CÔNG
LUẬT THIÊN khó tại không sợ luật
TRỜI chẳng kiên tài lực mình cao
Thánh Tiên đều cũng như nhau
NIỀM TIN CHẲNG VỮNG THÌ SAO THẤY ĐƯỜNG?
Nay Rằm Hội tỏ tường Mẹ khẽ
Mẹ gom quy lặng lẽ ớ con
Chánh tà thấy rõ mất còn
Tổ Thầy Cha Mẹ mỏi mòn đợi trông
Đám tả đạo ngoài trong đều có
Này con ôi chịu khó lo tu
Vì đời cay độc hận thù
Kỳ này lỡ khóc đường tu lọt hầm
BỞI LO TRANH KHÔNG TẦM ĐẠO LÝ
Thấp với cao mê bị phép bùa
Quỷ ma ra mặt chẳng chừa
Giành ngôi bua chủ tranh đua khóc cười
Cáo cắn lộn chung nồi tan rã
Ôi kiếp tai trần họa tiêu tan
Giành quyền tiếm vị tương tàn
Thôi rồi một kiếp hoá tan phách hồn
Giả điên giả chánh chơn chơn thật
Mượn xác thời hiển lực thử người
VÌ ĐỜI ĐÃ QUÁ BẠC VÔI
ĐỆ HUYNH CHẲNG TƯỞNG LÀM TÔI CHẲNG HIỀN
Mãng lo tranh của tiền điên đảo
CHẲNG TU HÀNH CỨ TẠO XƯNG CAO
MẸ ĐIÊN KHÙNG GIẢ THỬ SAO
Vì sao mắc tội con nào có hay
Nay Mẹ chọn ĐỨC TÀI tên tuổi
Đạo chữ KHÔNG con mới nên thành
Thiên Thai Cha Mẹ sẵn dành
MUỐN LINH ỨNG PHẢI TU HÀNH CÔNG PHU
Mẹ chọn thảo trẻ tu lòng chứng
Thế bụi hồng con phụng Mẹ Cha
Trăng Rằm soi sáng chan hòa
Chiếu soi con trẻ tu mà quả công
Lời khuyến nhắc tiếng chuông vang dội
Nhớ nghe lời bước tới hỡi con
Chạnh lòng tưởng Mẹ thân mòn
Trì tâm trì chí nên công lo bồi
Làm Mẹ vui được rồi Mẹ chấm
Lý lẽ thông cao thẩm diệu huyền
Mẹ Cha đã chấm con hiền
ĐỪNG SAI Ý MẸ THIÊN HUYỀN KHÓ DUNG
Trẻ tinh xảo điên khùng khó chửa
Đời ám u độc chứa vào thân
Chẳng chịu cải sửa tâm trần
Thảm thê sắp tới tiêu lần ớ con
Cứ mãi vui các con sẽ rán
Bước đường đi trật đúng nào hay
Hai đường nào biết đúng sai
Đường do mình chọn lỗi sai bước này
Lối con đi hiện nay huynh đệ
Chẳng tròn vuông bê trễ mắc nàn
Phải lo mà cố tu nhanh
Mẹ giáng đàn dạy rán hành mà ghi
Lời tóm tắt từ bi Mẹ nhắc
Các nữ nam son sắc cố tu
Tuy là còn nặng xác phù
Giữ lòng hiếu đạo công phu sớm chiều
Ai đau khổ quả nhiều thiếu đạo
Nhắc bây giờ sửa thảo làm lành
Giữ lòng hiếu đạo hạnh thanh
Tu nhân học Phật cho rành ớ con
Phong Thần sẽ hao mòn thưa thớt
Không tu bị đầy đợt nạn tai
Dắt con hiện tại đời này
Phong Thần đến lúc cấn gây tránh nàn
Muốn sống đặng chữ vàng đạo học
Tu cố bòn trên lọc cần lo
Muốn tu đặng sống qua đò
Mẹ chỉ nhắc chữ tu lo trở về
Tu là sửa đừng mê quỷ kéo
Lúc Phong Thần trẻ réo kêu la
Về cơ chỉ dạy con mà
NHỊN NGƯỜI CHẲNG MẤT NHẪN HÒA DẶN CON
Còn ma quỷ nên còn đời khổ
Tâm lửa vào nó vô khó tu
Dù niệm Nam Mô sáu chữ
Nó liền thử vào đã phủ kín bao
Nó chen phá làm sao mát nguội
Những việc hung con ôi nó rủ
Quỷ ma đi nhìn mới cũ
Thánh Thần khó cản việc dữ làm hung
Gấp gấp rồi hạn khung tàn phá
Chẳng được an tâm dạ mỗi trò
Đây là chơn lý ban cho
LẦN DÒ THÁNH ĐẠO TU LO GIỮ MÌNH
Kết thúc hạn tà tinh lìa xuống
Đế [Thượng] chỉ truyền nếu muốn tồn sanh
Gian nan tránh khỏi [phải] tu hành
Thánh Thần Tiên Phật giải rành lịnh phân
Mẹ vắng bóng trần toan lo tỉnh
Mẹ nhắc con chánh định sữa tu
LUẬT THIÊN CÕI THẾ NHƯ MÙ
Chư Thần chịu cực sầu u ngậm ngùi
Rằm Trăng Tám sen mùi hương tỏa
Trăng tròn soi sáng cả năm châu
ĐIỂN CƠ MẸ DẶN RÁN HẦU
CHỈ CON TU SỬA BẮT CẦU CHO CON
MẸ VÔ VI CHỈ CON CHỚ SỢ
THI RỚT RỒI TIẾP CHỚ BỎ NGANG
MẸ DẠY CHỮ ĐỨC THÂN MANG
TRƯỜNG CHAY TỊNH LUYỆN ĐỨC NHÂN CHỌN THUYỀN
Biến cải tu để thi ngày hội
Đại Hội kỳ mau vội lo tu
Con ôi đừng dại mê ngu
Mẹ Thầy chứng nhận con tu thảo hiền
Đời trôi nổi đảo điên sắp tới
Nhắc đàn con trẻ bởi chẳng lo
ĐIỂM ĐẠO TRỜI SÁNG HUYỀN CƠ
CHỈ DẠY NGÀY GIỜ CON NHỚ HỌC QUA
Mẹ chuyển bài khúc ca hoàng khải
Kỷ mới niên con hãy mau mau
Rèn lòng bền chí lo trau
Làm lành hằng bữa niệm câu DI ĐÀ
CHUNG BÀO THAY MẸ CHA NÊN NHỚ
NHỚ CHUNG NÒI CON CHỚ HẠI NHAU
ÂN THẦY ÂN TỔ CHUNG BẦU
THẦY TỔ XƯA DẠY CHỮ ĐẦU ĐỨC NHÂN
LỊNH HUYỀN KHUNG TƯỜNG PHÂN THAY ĐỔI
SẢY SÀNG ĐÂY CON HỠI DỮ HUNG
LÒNG TỪ HOÀNG MẪU LO CHUNG
LONG HOA CHỌN PHẦN CÙNG CHUNG ĐỂ LẬP.
Chánh pháp chánh tu tập màn này
Đoàn kết mới dựng xây vững chắc
Con chung của Mẹ mau đắc
Kẻo trễ chiều tà bế tắc đó con
Màn này con phải tròn tu hạnh
Ôn lời Mẫu thật hành chớ lơi
TẬN ĐỜI SẮP MÃN CON ÔI
ĐÒ CHIỀU CHUYẾN CHÓT HỤP TRỒI KHỔ THAY
Các con cố lời đây Mẹ dạy
Mừng trăng rằm quy lại mà lo
Trung Thu Mẹ chúc ấm no
Các con ở lại thời lo y hành.
Thi
DIÊU CUNG CHUYỂN NHẮN TRẺ CON HIỀN
TRÌ TÂN HỌC ĐẠO CHƠN CHÁNH TRUYỀN
KIM GIAI TƯỜNG RÕ ĐIỂN KHAI BỀ
MẪU BAN PHƯỚC HƯỞNG TRÍ HUỆ DUYÊN.
TÌM PHỤ TỬ TÌNH NĂM MẪU TỬ
MÀN CHÓT NÀY PHẢI THẮNG GÀ CƯ
ĐOẠT LONG HOA KHAI MỞ NAM LẦU
CHẦU DI LẠC TUỒNG BA MẸ THỬ.
Giảng
Thế sự đến bất an rõ ràng thế
Cuộc khổ đời đến hồi tận mạt vong
Người với người tàn sát phạt cuồng lòng
Thật thương đáng lũ không nhìn có mắt
Thấy sự đời con ôi Thầy đau thắt
Tu miệng đời tự ý ác bạo tàn
Thầy dạy rằng nói thấu sạch đổ tan
Cả thế giới ách nàn bao cảnh khổ
Từ đây nhìn con ôi mau tu bổ
Chẳng kịp đâu khắp nơi thảm u sầu
Thầy réo kêu cùng tu cùng sửa mau
Xem thường PHÁP rồi đây bao cảnh khổ
Tại chúng sanh xem thường cười chê lố
Tâm chẳng hiền rằng tu niệm cao xa
Học đôi câu làm điều sói lang ra
Như tỏ vẻ mình lành xưng danh bảng
Thật đáng thương cho nhân loài ngơ ngẩn
Chẳng biết chi phải chịu loạn tâm rồi
Đời kỳ cùng nhiều bạo ngược ôi thôi
Kỳ lần cuối cảnh Hạ Ngươn phải chịu
Giây đờn đứt phải mau lo tính liệu
Thầy nhắc rằng đến ngày lội ngược tìm
Định hồi xem xét tu đạo thanh liêm
Đời này khó người tu hiền tài hiếm
Đem lý chơn thức tỉnh gọi người hiền
Nhắc hôm nay lấy nhơn nghĩa khuyên bày
Nhìn cuộc thế nay mai rồi sẽ thấy
Thương cho dân lành ít lại dữ nhiều
Thấy trôi nổi đến rồi con thấu hiểu
THẦY TRỜI thương lớp phàm vang rền nổ
Nghèo giàu gì như thế đặng chung gò
Nói khó qua hiểu lời TA nói thơ
NGHE CHO RÕ LUẬT XOAY THIÊN HOÀNG LỘ
Hướng Đông biển giông gió ngập tràn cùng
Ùm tiếng nổ hơn thua bao trùm khủng
Khi phong ba gặp chuyện chạy tới lui
Đời sắp khổ đây THIÊN PHÁP THẦY KHUI
Ai hiểu rõ giờ phút này mới quý
TU RÁN SỬA GIỮ GÌN TÂM ĐẸP Ý
Kết cuộc ngày chẳng sửa phải mất hồn
Cuộc sảy sàng chọn lựa khá mau khôn
Vàng thau rõ, rõ ai giờ phút cuối
Rán sửa gấp, tận đời dẹp tà hối
Sạch mới mầu lựa đúng bậc tu mi
Lời Thầy dặn trở kịp chân con hỉ
Lời pháp khai tỏ thiệt lý chân này
THẦY LÁI ĐÒ êm gió cuộc trần xoay
Điển cơ xuống mấy câu ngồi buồn nói
Con rán nhớ đón xem RỒNG còn dưới
Biển NGỌC [ĐẾ] thời ẩn lộ lúc này đây
Quỷ ma yêu sai khiến rất khôn tài
Tin ma quái con khờ tiêu hồn xác
ĐỪNG HƠN THUA ngược ngang tu sai lạc
Chuyện ở đời tạm giả CHỚ HẠI NHAU
Tu là sửa, sửa là tu tánh hậu
Phật tất tâm, tâm tất Phật, do tâm
Một tuồng đời một bài hát lo kham
Khéo dựng diễn mấy ai nào hát kỹ
Tu thờ giả rồi đây trên xử lý
Càng tu càng u mê nhảy lăng xăng
Tu kiểu này gặp quỷ niệm cho rành
Lạc đường lạc giống thời phải ma vương
Đời nay quá mỏng manh còn hoang tưởng
Về mấy ai đến lúc khổ kham trần
Lớp này khổ TỰ MÌNH TU BẢO MẠNG
Ngay thảo hiền ơi hỡi này phạn dân
DẠI mà KHÔN liệu mình lo thủ phận
Trâu vắng rồi khó tìm để cày bừa
Ngựa chạy xa tiêu đời có hay chưa
Trâu nay vắng cày bừa tìm khó thấy
Chúng sanh ơi chuột chạy cắn la nhai
Mèo ngoắc đuôi quơ kiếm mọi ra ngoài
Gieo chi xạ lỡ rồi toan tính lại
Kiếm nước phòng lo việc gấp gấp tu
Cho nhơn loại kỳ này mau trư lũ
Nước ngập tràn cả thế ruộng vườn hoang
Chài tóm thâu nào dịch tả chẳng an
Nước nào cũng đổ tan rồi tơi tả
Chiến tranh đến do con người hung dạ
Trần thảm sầu thiên tướng lại thiên binh
XÉT LUẬT RA THẦY ĐÃ GIẢNG TƯỜNG TÌNH
Nhìn lục quốc rằng lửa cháy đổ nát
Mẹ mất con loạn điên hồn thây xác
Bị chiến tranh tan xác đổ lầu vàng
Biết bao nhiêu sanh chúng phải lầm than
Bây giờ nói mà toan lo liệu tính
GIỜ KHÓ ĐẾN TƯƠNG CHAY CHO HẾT BỊNH
Mê đời rồi khó bỏ lắm sao con?!
Giảng đạo nghe giờ tạo phúc lo tròn
Tu học hỏi hạnh phúc còn con hỡi
Việc chút xíu con nghe lời bước tới
PHẢI SỬA THÂN ĂN NÓI CHỚ HẠI NGƯỜI
KHÉO NHẸ NHÀNG BIẾT LỚN NHỎ ĐÚNG NƠI
NHÌN TRƯỚC SAU TUẦN TỰ XUẤT NGÔN LỜI
TU ĐỪNG TÍNH, ĐỪNG GHI ƠN, ĐỪNG ĐỢI [BÁO ĐÁP]
GIẢ ĐIẾC CÂM GIỮ KÍN HỘC VÀO TRONG
LÀM PHƯỚC ĐỪNG RAO TIẾNG KHẮP TRONG LÒNG
TÂM NIỆM PHẬT GIEO GIỐNG LÀNH CỐ GẮNG
Giữ đạo tâm việc lành ngày sau đặng
LÒNG NHÂN LÀ BÊN CẠNH CHỞ CHE CÙNG.
Thi
NHỰT NGUYỆT CHUYỂN CÀN KHÔN XOAY CHUYỂN
NHƯỚNG MẮT COI CON NGUYỆN MẸ GIÀ
TRẺ NƠI NÀY ĐIỀU GÌ XẢY RA
CON THẾ VIỆC QUÁ LÀ MÊ MUỘI.
Giảng
Nơi trú ngụ hồng trần lui tới
Sao muội mê con hỡi quên nguồn
Quên MẪU NGHI, tiên cảnh quên luôn
Để cho Mẹ ngồi buồn trông ngóng
Linh quang trông mỏi mòn lệ đọng
Mẹ lệ sa hết mong con rồi
Mẹ thương dặn giúp con vào Hội
Trẻ nơi này tội lỗi dữ hung
Quên công Cha tái tạo Mẹ trùm
Làm đau xót vi cung HOÀNG MẪU
Ngóng trông con trai gái Mẹ rầu
Nhìn con hiền đau thấu tâm can
Cầu địa quả con nào biết đặng
Mẹ đứng nhìn thầm lặng xem sao
Kiếp này con ách nạn vây bao
Thiên Cơ định thế nào thời đến
Lập đời hóa sanh sanh tử mệnh
Việc thiên tai sắp đến khắp nơi
PHÁP ĐẠO KIỀN [THIÊN] Mẹ phủ chiền rơi
Đem chơn lý cứu hồi dạy đạo
Con phụ lòng bỏ đi bất thảo
Dạy đêm ngày trí đạo dục mê
Trăm phần điên vọng ảo khó về
Đời phải chịu đôi bề sầu khổ
KHẨU BA HOA, DỐI GIAN, KỴ ĐỐ
KHÔNG CHỊU LO TU BỔ LIỆU TOAN
Hãy quay đầu hành thiện thảo ngoan
Học trò giỏi Mẹ ban kỳ dự
Hiền đức độ mở mang đầy đủ
Học PHÁP THIÊN con thử kịp kỳ
KHAI GIÁO TRUYỀN ĐẠI HỘI DỰ THI
NĂM CHÂU [THẾ] GIỚI CHUNG QUY MỘT BẢN
Lục nguyên Đại Hội chầu danh rạng
Lời giáo thị truyền ban trai gái
Thi màn này lo tính đừng sai
Lớp dự thi những ai tâm thiện
Luật trị nghiêm mà chẳng lo hiền
Dẫu rằng ai căn tiên con Mẹ
Chẳng chịu lo khổ lắm muội mê
Đồ nhi ơi con té khó về
Thân thể khó được ban ngồi ghế
Giả giả thiệt kỳ đề kỳ thủ
Mẹ than rằng con trẻ mê mù
MẸ CUNG TÂY dạy tu TIÊN PHÁP
Ban phép mầu phép chí phù hạp
Cố ra công học tập con ôi
Dạy các con quy hạp chung ngôi
Danh hiệu có con ngồi đáo kiểng
Mẹ đợi con giúp con đạt hiển
Giải bày phân tu luyện như nhau
LỆNH MẪU VƯƠNG ban hết năm châu
Vào trường đủ chung bầu phong tấn
Thấy thương thay con trần lâm nạn
Bởi không tu chẳng đặng tâm lành
Lúc trước kia hung dữ không sanh
Không viên hạnh tâm lành không có
Học đạo mà tâm luôn gây ó
Nên hôm nay con có được gì?
Của bạc tiền không thí sự suy
Sợ mất hết còn gì để giữ?
Có chút duyên con nhờ thân tự
Được làm sao hội dự thấy con
Vào TIÊN ĐẠO DỒI PHÁP nay còn
Nay Mẹ mở pháp môn con học
Con đã đậm Mẹ ngồi chọn lọc
Cùng chiếu quang lớp học trước đền
GẶP MẪU HOÀNG PHƯỚC ĐỨC ĐỪNG QUÊN
ĐÂY LÀ PHÁP HOÀNG THIÊN VƯƠNG MẪU
MẸ BAN RÀY RẢI ĐỦ HỒNG CẦU
ĐẠO MẸ THẦY MAU MAU TU SỬA
CHỮ THƯỢNG TẦNG KỲ LỊNH NGHE CHƯA
KHẮP NĂM CHÂU MẸ LỰA RÕ RÀNG
ẤN VƯƠNG DẤU TỨC THÌ ĐÚNG HẠN
VỊ NÀO ĐƯỢC CHẤM BAN SẮC LỊNH
CHỨNG ĐẮC HÀNG TIÊN THÁNH LỊNH HUYỀN
CÓ TƯỚNG THẦN CÓ DUYÊN ĐẦY ĐỨC
Được về trời quả tiên đắc lực
Mơ tiên đồng tú đức đi lên
Mở hội dìu trai gái phước duyên
Ngó lên thấy Mẹ hiền chờ đợi
Mấy ngàn niên sao con chưa tới
Để Mẹ chờ Mẹ đợi sao con
Tưởng mất câu mẫu tử tiêu mòn
Nào ngờ gặp cung son châu lệ [đẹp]
Mẹ chờ đợi bao lâu mong bế
Tưởng mất nẻo ủ ê niên thế
Nhìn hồn thơ con dại chưa về
Gặp nhau rồi con mẹ mừng vui
Tình mẫu tử ôn hòa chót cuối
Con ơi hỡi chớ lui, bước tới
Tiến đến trường Mẹ sắp vào ngồi
Con kém đường đạo bởi mới tiêu
Đời tàn đến nay mai con hiểu
Tâm đạo kém cũng chưa tỉnh ngộ
Nên hôm nay nhắc chút thiên cơ
Quả gái trai Mẹ sợ con ôi
Nay Mẫu vội đưa vào TRƯỜNG HỘI
Đức tâm lành con hỡi từ đây
Tất cả con hưởng đức đủ đầy
Chắt chiu đức ngày mai con hưởng
Đời sắp tận ngộ tu cho lẹ
Sửa tấm thân trung thật con nghe
Nay đáo đầu dễ té mau chừa
Tiêu tất cả nghiệp đời còn lựa
Ra nhiều tội con chưa nghe rõ
Kể từ đây phán bảo con lo
Nay mọi điều đau khổ muôn phần
Thôi đời hết diệt lần xong phán
KHAI ĐẠI ĐẠO CHÓT MÀN THẤY ĐÓ
Này hỡi con chân dấu noi dò
Mẹ đứng nhìn con đó ra tro
Vò thân thể đớn đau giọt nhỏ
Còn bao nhiêu con thơ màn chót
Biết chừng nào con tu trót lọt
Nay lập đời não ruột sầu lo
LUẬT THIÊN HUYỀN NGAY THẲNG CHỚ [Ơ] HỜ
Con nghe rõ dặn dò TIÊN GIÁO
Đừng nghe ma quỷ rên kêu dạo
RÁN VÀO TRƯỜNG CÀN [THIÊN] ĐẠO TỪ ĐÂY
Con thuận thảo tu học sửa ngay
Y phục cẩm Mẹ đây phong tấn
Hiệu Bồ Đề giáo pháp hiền ban
Chí dụng tài con cận kề còn
Vạn môn pháp cố vương nhanh chóng
LỆNH CỬU [THIÊN] dạy cho con sau trước
PHÉP TẮC MINH ANH GIÁO MẸ LƯỢC
DẠY CUNG NGHINH MỌI BƯỚC BIẾT THỜI
RỒI DẠY NIỆM ĐỊNH TÂM THỆ LỜI
ĐÀ PHÁN BẢO LUẬT TRỜI HIỂU THẤU
TRONG SÁU KHẮC BIẾT THỜI CÂN ĐẨU
CỬU NƯƠNG NƯƠNG BÀ TẤU NGỌC HOÀNG
HỌC LÀM SAO CHỨNG ĐẮC TIÊN BANG
MẸ GIÁO THỊ CHẤN AN ĐỦ TRÍ
DẠY CHO CON TỪ BI HOAN HỶ
RỒI DẠY TRUYỀN TU KỸ NGHE CON
Đừng đắm chìm sa đọa chẳng còn
Kỳ sắp tới chắt mòn con hỡi
Mẹ vỗ về kẻo rơi khó bới
Cố vươn lên Mẹ đợi hỡi con
Mẹ cùng Cha quy hạp mót bòn
Con phạm tội rồi con thê thảm
LUẬT TUẦN HOÀN THỂ XÁC TRẦN BẦM [DẬP]
RỒI HỒN TRẺ TAN DẦM THEO GIÓ
Chết rồi con không tu vậy đó
Gặp hỏa tan cốt tro còn đâu
Hỏa tan tành vạn xác chung bầu
MƯỜI CÒN BẢY thảm sầu phong hỏa
Tưởng đã hết dè đâu tiếp họa
BẢY tưởng ngưng nào BA còn chi
Giờ tính kỹ con rán nhìn đi
Dại thê thảm còn chi thiêu hỏa
Giờ phải khóc người đi kẻ hóa
Thiêu hỏa rồi bị đọa linh hồn
Con ơi con tu vội mau khôn
BA còn lại BẢY dồn tiêu mất
Hồn con đâu bây giờ lạc thất
Toàn chúng sanh vạn vật còn chi
Thảm quá mà phải khóc người đi
Than phiền MẸ DIÊU TRÌ HOÀNG MẪU
Cớ sao con chẳng lo tu dẫu
Để bây giờ mất dấu con thơ
Lệ Mẹ tuôn nhìn vạn con khờ
Chỉ cứu đặng BA, giờ mất BẢY
THƯỢNG ĐẾ ƠI TRỜI CAO CÓ THẤY
VẠN ỨC CON NHƯ GIẤY TIÊU HỒN!!!!
Vắng Mẹ rồi con phải bôn chôn
Tại con dối bị hồn trói xác
Mẹ dạy con hôm nay đừng bạc
TÀI CỠ NÀO MÀ BẠC CŨNG TIÊU
Giờ không yên sám hối sớm chiều
Không làm được con tiêu diệt hết
Vạn ức lần như nhau giống hệt
Lửa thiên kia thiêu hết các con
CẢI Ý THIÊN PHÂN XỬ CHẲNG CÒN
Ngàn đau khổ ớ con tiếng hét
Làm bầu trời lộn đảo lên hết
Đến Mẹ Hiền lặng chết hồi lâu
Lệ tuôn sa hỏa khố bắt đầu
Nghe Mẹ dạy rán mau tu gấp
Đừng bị giam tu lành không chấp
CHỊU LO TU CAO THẤP ĐỪNG PHÂN
CON SẮP VÀO HỎA DIỆM TIÊU LẦN
SAO CON DẠI CON NẰM HỎA KHỐ
ĐẠI HỒN TIÊU SAO CON MÃI CỐ
VẠN ỨC NĂM ĐAU KHỔ BIẾT BAO
Máu đào tuôn chảy khắp còn đâu
Mẹ nhỏ giọt từ con lần giã
ĐÃ PHÁN XONG MẸ KÊU HỐI HẢ
Tu con ôi nạn đã đến gần
Gái cùng trai Mẹ đã chia phân
Nhìn thấy đó thể thân đau đớn
LẬP MÀN CHÓT QUY TÒNG ĐÂU GIỠN
ĐIỂN TIÊU DIÊU CON TƯỞNG LÀ CHƠI
MẸ PHẢN HỒI LÀ KHỔ CON ÔI
Nhiệm kỳ Mẹ con lơi đốt chết
Đến đời tàn tiêu gần muốn hết
Vậy sau con bước lệch còn gì
Trên Cung Đình lệ đổ ai bi
Hồi này xử đỏ rì gây hỏa
Đứng địa cầu lệ sầu lã chã
Vì các con nạn họa đến gần
Lặng sầu Tây không kể các lân
ĐÀNH PHẢI CHỊU BẢY PHẦN TIÊU MẤT
Nay lập lại con nào tất bật
Sửa tấm thân trung thật ngộ tu
Vén bức màn Mẹ nhìn cõi phù
Thấy thưa thớt tối u tơi tả
Này hỡi con thảm hại tới đà
Càn khôn chuyển lo mà giải thoát
Nhìn các con phong ba bảo táp
Dạy tâm linh chẳng tập lo tu
Lợi với danh con mãi đeo dù
Rồi học thói theo du tà ác
Làm thân con đẩy đưa thất lạc
Biết ngày nào con đắc họa đây
Kêu con học con cứ hẹn mai
Mai con lại hẹn dài mốt học
Con ơi con thời gian hỏa tốc
Không chịu lo tu học rạng danh
Mẹ mở đường tu tắt không giành
Học bất nghĩa con đành bị nhốt
Thôi hết rồi không còn hẹn mốt
Dạy tâm linh ủ dột không yên
Đành nhìn con đau khổ trần miền
Diệt tiêu hết lửa thiên đốt cháy
Tiếng rên la TRỜI CAP có thấy
LỊNH NGỌC HOÀNG ĐỐT CHÁY RA TRO
Mẹ đớn đau con trẻ chẳng lo
Nay Mẹ phế con thơ ngôi vị
Bởi CON HƯ xác thân hồn hủy
HUỆ KIM THÂN CON Ỷ LÀ QUYỀN
Nhìn thấy đó tàn tiêu hồi đến
Trẻ không còn bờ bến đâu nương
ĐÒ CHUYẾN CHÓT TÂM THÀNH CHÍ HƯỚNG
MẸ BAN CHO PHÚC HƯỞNG HÂN HOAN.
4. HỒI HƯỚNG
Xin dâng tất cả ba công đức
Hồi hướng đến vô lượng quần sanh
Mong Phước Trí tất cả đều thành
Chung tiến hóa thiện lành vun đắp.
Chí Tâm Đảnh Lễ Huyền Khung Cao Thượng Đế
Hồng Oai Hồng Từ Tứ Phước Hựu Tội
Ngọc Hoàng Đại Thiên Tôn. (3)
Chí Tâm Đảnh Lễ Vô Thượng Hư Không
Diêu Trì Kim Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. (3)
Chí Tâm Đảnh Lễ Chư Khai Giáo Đạo Tổ
Giác Thế Đại Từ Tôn. (3)
Chí Tâm Đảnh Lễ Long Hoa Giáo Chủ
Chuyển Thế Đại Từ Tôn. (3)
Chí Tâm Đảnh Lễ Phật Thánh Tiên Liên Kỳ Hải Hội. (3)
HẾT