NGUYÊN NHÂN CAO ĐÀI NHIỀU CHI PHÁI
Tòa-Thánh Châu-Minh,
ngày 10-1 năm Đại-Đạo thứ 32, Đinh Dậu 1957
Bài:
Niên Đinh Dậu, ĐẠO ba hai lẻ,
THẦY thấy con còn rẽ chia nhau,
Như vầy THẦY rất lòng đau,
Bởi nên THẦY mới chuyển mau hội nầy.
Hội BÌNH-LINH Thầy xây vận chuyển,
Cho các con hội diện sum vầy,
Để Thầy cạn lẽ phân bày,
Cho con lớn nhỏ đồng hay máy Trời.
Thầy nhắc lại thời kỳ khai Đạo,
Buổi đầu tiên Thầy tạo Chiếu-Minh,
Rồi lần sang đến Tây-Ninh,
Mở Minh-Chơn-Đạo công trình biết bao!
Lập Tiên-Thiên Thầy trao gánh nặng,
Ban Chỉnh Đạo cũng đặng vẹn toàn,
Tây-Tông Vô-Cực tịnh an,
Bạch-Y Thầy mở liên đoàn Hậu-Giang.
Trung-Hòa Phái khó toan tiến bộ,
Tịch-Cốc thi hành lố Thiên-Cơ,
Mở Minh-Chơn-Lý kịp giờ,
Liên-Hoa Tổng-Hội thời cơ anh tài.
Rồi lần đến Cao-Đài Hội Giáo,
Mười hai chi Thầy tạo đủ rồi,
Cao-Đài Thống Nhứt ra đời,
Thầy giao con hiệp coi thời ra sao?
Trải bao năm phong trào sôi nổi,
Để tự con trao đổi ý nhau,
Thời gian im bặt qua mau,
Nay Thầy xem lại vẫn màu rẽ chia!
Sự rẽ chia tại lìa căn bản,
Thầy phân qua, chẳng hãn tường tri,
Thầy dạy con hiệp, con qui,
Hiệp là không nghịch, qui y chơn truyền.
Bề hình thức tư riêng mỗi phái,
Là ý Thầy muốn dạy các con,
Giao tay lãnh đạo hành tròn,
Dìu đường sanh chúng, phận con làm đầu.
Mười hai phái do đâu mà có?
Gốc Cao-Đài tách ngõ phân ra,
Cũng như Thầy tạo cái nhà,
Có mười hai cửa vào ra tự lòng.
Nhưng làm Chủ-Nhơn-Ông có một,
Lại tỉ như giống tốt Thầy gieo,
Mười hai thứ giống tùy theo,
Con nào muốn cấy giống nào cũng xong.
Vỏ tuy khác mà trong vẫn gạo,
Nấu chín rồi vẫn bảo là cơm,
Dầu phân gạo nhỏ, gạo thơm,
Gạo nào thì cũng nuôi con no lòng.
ĐẠO cũng thế, Thầy mong con trẻ,
Dầu phái nào, chớ tẻ tách nhau,
Dầu cho khác sắc, khác màu,
Chơn-truyền có một, không cao thấp gì.
Đâu cũng gọi TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ,
Đâu cũng THẦY, danh ngã CAO-ĐÀI,
Dầu cho đấy dở, đó hay,
Đỡ nưng mới phải, đừng bài bác nhau.Trích dẫn Kinh Bình Minh Đệ Nhứt, đàn ngày 18 tháng 2 năm Mậu Thân (6/3/1968), tại Hườn Cung Đàn, Giáo Hội Cao Đài Thống Nhứt.
Bài:
BÌNH-MINH ĐẠI-ĐẠO II
Hòa-Đồng Tôn-Giáo
Tý thời 18-5 Kỷ-Dậu (1-7-1969)
Pháp Đàn: Huỳnh-Hoa-Pháp * Đồng Tử: Kim-Hoa
TÔN-BÁ-LINH, Tôn-Sư mừng chư hiền đồ. Tôn-Sư báo đàn, chư hiền đồ thành tâm tiếp lịnh Kim-Mẫu hạ trần. Tôn Sư xuất ngoại. Thăng...
(Tiếp điển:)
VÔ-CỰC TỪ-TÔN, Mẹ linh hồn mừng chung các trẻ! Các con an tọa nghe Mẹ tả Kinh.
Bài:
Đạo đã chuyển từ niên Giáp-Tý,
Máy huyền linh khởi thỉ đề qua,
Thập nhị chi phái phân ra,
Cùng chung hột giống của mà Huyền-Khung.
Vì nhơn nguyện Thiên tùng như thử,
Mấy mươi năm hai chữ Cao-Đài,
Khắp cùng thế giới đều hay,
Qui-nguyên đề xướng sắp bày thêm ra.
Mẹ nhắc lại con Ta tường tận,
Vì thời cơ chuyển vận chưa thông,
Phổ thông hai chữ Đại-Đồng,
Dường như sét đánh, trời long, đất dày.
Bởi như thế đổi thay ý nguyện,
Vì nhơn tâm vận chuyển chưa thông,
Lê-Ngọc-Lịch thọ sắc phong,
Chuyển cơ Hiệp Nhứt Đại-Đồng tiếp liên.
Cùng Thiên-Đạo Huờn-Nguyên chi thế,
Lập chánh truyền hầu để phổ thông,
Quách-Văn-Nghĩa hợp chung đồng,
Cùng Lê-Quang-Hộ ân phong lập thành.
Tiếp chuyển tiếp tồn sanh Đại-Đạo,
Cơ qui-nguyên hoài bảo huờn lai,
Phan-Khắc-Sửu, Nguyễn-Bửu-Tài,
Hồi chuông đổ trống Cao-Đài Qui-Nguyên.
Gây khắp nẻo cùng miền quê thị,
Cho khách trần chung thủy lưu tâm,
Vận hành đã được bao năm,
Đạo Trời thống nhứt còn nằm đợi trông.
Chơn lý tầm nguyên thông đạt nguyện,
Phần Tú, Kiên thực hiện Giác-Đài,
Tinh thần nhằm lúc lung lay,
Khiến nên cơ Đạo khó khai hấn bền.
Kỳ vận chuyển tuổi tên tỏ rạng,
Nơi Tam-Quan treo bảng trường thi,
Mở đường Đại-Đạo Quang-Kỳ,
Thảo cùng Phan-Nghị phát huy Đạo vàng.
Chưa ổn định thi tràng khai hoát,
Chung-Tâm Hòa-Phái phát phổ thông,
Trần-Công-Sanh quyết một lòng,
Lập thành chủ nghĩa giao thông Thiên-Hoàng.
Vì như thế khó toan hành sự,
Bởi danh từ khó giữ bền lâu,
Tiếp qua một đoạn nhịp cầu,
Kỳ duyên quả mãn ngõ hầu đạt công.
Lần lượt qua cộng đồng Thiên luật,
Nơi Nhị-Giang hiệp sức nhơn-hòa,
Giữ gìn bản thể Trời Cha,
Ngô-Hoàng-Dư thọ kỳ ba lập thành.
Vì tư tưởng phát sanh vô định,
Đành trôi qua vì lịnh đã truyền,
Làm sao phục lại bổn nguyên,
Làm sao cấu tạo nhơn duyên Đạo Trời.
Kỳ phát động khắp nơi xây dựng,
Trung-Hưng-Tòa triệu chứng đề qua,
Trần-Văn-Quế, Vĩnh-Thuật ra,
Lãnh phần sứ mạng Trời Cha lập thành.
Cao-Thượng-Tòa chánh danh đề diễn,
Nơi Hậu-Giang diễn tiến điều hòa,
Trần-Ngọc-Lân thọ lịnh Cha,
Lập thành Thánh-Thể Kỳ-Ba tại trần.
Điểm xét lại cựu tân cho đủ,
Chơn-Lý Hồi-Quán trụ Cao-Đài,
Nguyễn-Văn-Năm thọ sắc khai,
Trong hồi biến chuyển Cao-Đài phân thân.
Tu-Di-Đồ nơi trần xuất hiện,
Bởi lòng phàm sở nguyện tạo nên,
Làm sao bảo vệ tuổi tên,
Nguyễn-Văn-Mưu nguyện xây nền Thánh-Cơ.
Vừa minh định Thiên-Thơ mở hội,
Khiến lòng người thay đổi khôn lường,
Tiên-Thiên Giáo-Hội đề chương,
Đoàn-Văn-Chiêu lãnh cột rường nơi đây.
Mẹ nhắc đến lòng nầy đau khổ,
Bởi vì con một ổ chia nhau,
Khiến nên cốt nhục pha màu,
Đoạn ra từ đoạn lưỡi dao vô tình.
Nay Mẹ tả BÌNH-MINH kế tiếp,
Điểm đề danh liên hiệp phái chi,
Đặng cho con trẻ tường tri,
Trong ngày Long-Hội con qui một nhà.
Trước Mẹ chuyển Chung-Hòa Nữ-Đạo,
Để làm gương cải tạo thuần phong,
Tiến lên bước thẳng Đại-Đồng,
Nữ-Đoàn Đại-Đạo kỳ công buổi nầy.
Con một Mẹ, con hay chăng nhỉ?
Tuy khác nhau ý vị không đồng,
Uống ăn nào có khác không?
Khác là mỹ vị, không đồng tương rau.
Nhưng no dạ, dạ nào cũng thế,
Con khôn ngoan tầm kế giúp nhau,
Sổ vàng Mẹ đã ghi vào,
Con Ta trần thế, con nào mất đâu?
Nhưng cao thấp con hầu tu tạo,
Lập kỳ công hoài bảo cho đều,
Lời vàng Mẹ đã đề nêu,
Con Ta thẳng bước cho đều Mẹ đây.
Đời cuối tận nên Thầy mở Đạo,
Để cho con gỡ tháo rối lòng,
Diêu-Điện Mẹ luống chờ trông,
Trông cho con trẻ thoát vòng trần nhơ.
Khai Ngũ-Sắc đúng giờ cứu thế,
Lập Tường-Vân Mẹ hé Thiên-Cơ,
Lục-Diệu Mẹ luống đợi chờ,
Lập thành Nữ-Đạo con thơ hưởng nhàn.
Rồi đây Mẹ truyền ban Nam-phái,
Ngũ-Tường-Quang trọng đại đó con,
Ngày giờ nhặt thúc đâu còn,
Lịnh Trời truyền phán, bảng son đề rành.
Lời Mẹ dạy, con hành tại thế,
Thế lập thành Đạo để lưu truyền,
Con Ta ở chốn trần miền,
Kết thành quả đẹp, con yên lòng phàm.
Nên cổi mở tứ tam thế sự,
Nơi cõi trần vẹn giữ chu toàn,
Điển lành Mẹ đã rưới chan,
Con Ta trần thế được an thân mình.
Đồng tiếp điển, điển linh Mẹ rút,
Chốn trần gian cội phúc con tường,
Giã từ ngọn bút đề chương,
Diêu-Cung Mẹ trở, tiền đường giã con.
Thăng...