BÌNH MINH ĐẠI ĐẠO 2

25 Tháng Mười Một 20225:41 CH(Xem: 1251)

BÌNH-MINH ĐẠI-ĐẠO II

Văn-phòng Đại-Đạo

Ngọ thời, 19-7 Kỷ-Dậu (31-8-1969)

Pháp Đàn: Huệ-Chiếu-Quang * Đồng Tử: Huệ-Linh-Thông

____________

Thi:

DI vu thanh điển hạ trần miền,

LẠC-cực bi sanh chiếu điện tiền,

TUYÊN bá tinh thần khai hướng thiện,

QUANG minh chuyển vận Đạo huờn nguyên.

      Bần-Đạo mừng chư chúng sanh! Chư đẳng chúng sanh kỳ duyên hội ngộ ân điển từ lành, nên sửa lấy thân tâm để hưởng đời Thượng-Nguơn Thánh-Đức.

      Nay Bần-Đạo hạ trần tả Kinh, chư đẳng chúng sanh an tọa.

Phú:

·      Di chuyển luật Hạ-Nguơn khai Tam-Kỳ Đại-Đạo,

     Lạc quan thay tuần huờn phục đáo lúc hoằng dương,

     Hạ thế phù gieo chơn Đạo khắp bốn phương,

     Trần khổ hải, mau tầm đường giải khổ.

     Tả Đệ Nhị Bình-Minh khai phổ độ,

     Báu vật đời nào đổi đặng Thiên-số, hỡi chúng sanh?

     Kinh truyền ban chơn thế tu tạo phải thật hành,

·      Huyền tự chủ hãy lọc thanh khử trược.

     Thiên luật nơi cõi trần một mảy lông đều định trước,

     Kim Thái phù chực rước Đạo tâm sanh,

     Mẫu lịnh Diêu-Cung tiếp Đệ Nhị Bình-Minh,

     Triệu Phật Tiên hạ thế tả Kinh,

     Khai tâm tánh khắp chúng-sinh còn chưa tỉnh mộng.

     Minh quang lạc mắt nhìn qua trên khoảng trống,

·      Giác ở đời! đừng lạc lõng tợ gió đẩy mây qua,

     Đời mạt đời để sửa lại cõi giái-ba,

     Ngộ tỉnh ngộ, mau lần qua thang Cực-Lạc.

     Đạo vận chuyển thì giờ trôi qua thấm thoát,

     Về quả công chúng sanh mau chiếm đoạt,

     Ngôi xưa còn,nên trau luyện chớ dời-dạc phải trầm luân,

     Vị linh quang phản bổn chớ ngập ngừng,

·   Chuyển thế cuộc quá tưng bừng nhận nhồi vì vật chất.

     Luật thưởng phạt chúng sanh nên tường điều còn mất,

      Đạo tâm của chứa chất có bền đâu,

     Vi luật điều thưởng phạt lẽ đứng đầu,

     Định thế hệ bể dâu là điều luân chuyển.

     Phục chơn truyền chúng sanh mau thực hiện,

     Bình tâm lo tu tiến hưởng đời Tân.

 

Thi:

Long hồ ẩn dạng ngự chơn không,

Hoa quả xuất hình lộ ánh hồng,

Đại-giác linh căn lai tá thế,

Hội đồng Tiên Phật hạ trần hồng.

 

      Bần-Đạo ban điển lành, giã từ Thiên-điển, tiếp lịnh.

      Thăng...

Văn-phòng Đại-Đạo

Ngọ thời, 19-7 Kỷ-Dậu (31-8-1969)

(Tái cầu:)

Pháp đàn: Huỳnh-Hoa-Pháp * Đồng tử: Kim-Hoa

____________

      Bạch-Hạc Đồng-Tử — Mừng tam ban đàn tiền, thành tâm tiếp giá Chí-Tôn hạ trần tả đề Kinh báu. Tiểu Thánh xuất ngoại. Thăng...

(Tiếp điển:)

Thi:

NGỌC bút giáo điều lập luật tân,

HOÀNG khai Đạo pháp cứu toàn dân,

THƯỢNG-nguơn Nam-Thiệm truyền cơ cấu,

ĐẾ dụng phương tu giải nghiệp trần.

 thế tả đề lưu thất ức,

Danh ban kinh báu chỉnh tinh thần,

CAO ngôn BÌNH luận qui căn bản,

ĐÀI hội MINH thông ngộ đức nhân.

      NGỌC-HOÀNG THƯỢNG-ĐẾ tá danh CAO-ĐÀI giáo Đạo Nam-Phương tả kinh Bình-Minh.

      Thầy — Cha linh hồn mừng chung các trẻ, vậy các con an tọa bế quan định thần nghe Thầy truyền tả.

      Nầy các con Ta! Kỳ Ba vận chuyển luật vô vi phổ hóa truyền ban, cho các con trần hấp thụ hầu cổi mở tư tâm. Bế quan phản chiếu rọi vào nơi tâm mình hầu lọc lượt bợn nhơ trần tục, để tâm thanh khiết hầu thu hút điển linh của tuần huờn vận chuyển.

      Vậy Thầy hạ trần chỉ bày cho con Ta được thực hiện điều tâm lý, điều tâm lý được giải tỏa các con trở lại như nhiên, tâm không, bình thản, thì các con đã được hấp thụ nhiều ân điển của Từ-Lành ban rải. Đó là Thầy thương các con, nên dụng huyền pháp ban cho trẻ thơ, từ thượng-lưu trí-thức, đến bực tay lấm chơn bùn, cần nuôi dưỡng linh hồn chờ ngày thọ pháp.

      Nầy các con! Bản thân các con được đầy đủ, thì tinh thần các con mới đủ đầy tươi nhuận, giúp cho bản thân các con được nhiều sức khỏe hầu thay thân Tạo-Hóa để truyền nền Chơn-Đạo của Thầy đến khắp mọi nơi, Nam-Bang hưởng đầu truyền ra ngoại quốc. Đó là Thiên-điều đã định. Con Ta dù muốn hay không, tuần-huờn dĩ đáo, thì các con không sao tránh khỏi lằn bánh xe tiến-hóa cán đè bản thân các con, chừng ấy các con có ăn năn cũng không sao kịp vậy.

Bài:

       Thầy khai Đạo gieo truyền Minh-Đức,

       Dựng Tân-Dân đánh thức con trần,

              Trau giồi cho sạch bản thân,

Vào trường Đại-Đạo Thầy phân con tường.

       Bính-Đinh-Hỏa Nam-Phương hạ thế,

       Mồ-Kỷ-Thổ ký tế Trung-Ương,

              Đạo Huỳnh khai mở thí trường,

Đưa cho con trẻ lên đường vị ngôi.

       Đã bao thời hụp trồi sóng khỏa,

       Tá danh phàm vạch ngã lối đường,

              Dục lòng con mãi vấn vương,

Lợi danh che lấp ngăn đường của con.

       Danh thân thể hao mòn gầy guột,

       Danh của đời tìm chước hại nhau,

              Danh thơm bảng sử chép vào,

Danh đời chác oán xô nhào bẩy chông.

       Danh như thế con mong chi trẻ,

       Danh lưu truyền lớn bé nên gìn,

              Danh đạo-đức khá khắc in,

Danh truyền vạn đợi điển linh chói ngời.

       Danh buổi tối, sáng thời đã mãn,

       Danh thay vào ta-thán lụy rơi,

              Danh nào tồn tại con ơi!

Danh vùi dập đất, danh thời còn đâu?

       Lợi như thể hang sâu hố thẩm,

       Lợi đưa con sa đắm luân hồi,

              Lợi trần khổ lắm con ôi!

Lợi nhi bất túc rã-rời đệ huynh.

       Lợi sát phạt đoạn tình cốt nhục,

       Lợi lấn chen không chút nhịn nhường,

              Lợi là đoạn tuyệt tình thương,

Lợi đưa linh tánh vào đường đọa sa.

       Lợi tiêu diệt chữ hòa chớp nhoáng,

       Lợi giết nhau cả đám con trần,

              Lợi làm sao đạt chơn thân,

Lợi ưu như thế con trần mới ngoan.

       Quyền cao vọi trên đàng thiên-lý,

       Quyền tước hàm phu-phỉ ám mù,

              Quyền như bọt nước mùa Thu,

Quyền như một đóa phù du nở tàn.

       Quyền lưỡi mềm thét vang hơn thép,

       Quyền sanh sát mở khép luật Trời,

              Quyền hành chi lắm con ơi!

Quyền sao con trẻ luân hồi vượt qua.

       Quyền đưa đẩy con Ta địa ngục,

       Quyền lảng lơ không chút tình thương,

              Quyền nào trị gã vô-thường?

Quyền nào sửa đặng con đường tử sanh?

       Trói con trẻ sầu thành nhốt chặt,

       Trói không dây dẫn dắt con đi,

              Trói-trăng trước kéo sau trì,

Trói phần xác thịt vậy thì còn may.

       Trói linh hồn mất rày quang điểm,

       Trói con trần nguy hiểm linh căn,

              Trói con bởi sợi xích thằng,

Trói con từ đoạn khó thăng Lai-Bồng.

       Trói con trẻ trần hồng nào biết,

       Trói con trần luyến tiếc của trần,

              Trói hồn linh, trói bản thân,

Trói luôn linh-điểm não cân chẳng còn.

       Bao thời kỳ vì con khai Đạo,

       Lập Nho-Tông phổ giáo cùng con,

              Hiếu trung con khá giữ tròn,

Về phần xử thế vẹn tròn nghĩa nhân.

       Khai Đạo giáo tồn thần định mạng,

       Tùy tâm con quyết đoán cho con,

              Điểm linh khéo giữ cho tròn,

Tu tâm định mạng nầy con suy tầm.

       Khai Phật-Giáo gieo mầm Từ-Ái,

       Giảng khắp trong thời đại ngổn ngang,

              Tùy theo phong hóa luận đàm,

Tùy theo trình độ lập tràng khai minh.

       Nêu luật-pháp phân minh thiện ác,

       Để cho con khai thác lòng con,

              Trần gian mộng ảo vẫn còn,

Làm cho thân trẻ mỏi mòn linh quang.

       ở thế sự dọc ngang oanh liệt,

       Đến ngày cùng chi xiết thở than,

              Tội tình con phải gánh mang,

Làm cho linh điểm sa đàng u-minh.

       Chi xiết nỗi là tình linh-điển,

       Lòng từ-bi vận chuyển Kỳ-Ba,

              Tá danh độ trẻ ái hà,

Chuyển cơ tái tạo lập mà Kỳ-Tam.

       Thảy Tiên, Phật hạ đàn chiếu điển,

       Nơi phàm trần vận chuyển Đạo mầu,

              Khắp cùng Á sang đến Âu,

Độ cho con trẻ ngõ hầu giác mê.

       Đời cuối tận tràn trề thống khổ,

       Khai Đạo mầu phổ độ các con,

              Kỳ nầy con chẳng lo tròn,

Trước Tòa Tam-Giáo thì con khó nài.

       Thầy thương trẻ đêm ngày giáng bút,

       Chìu ý con giục thúc lo toan,

              Mến mê chi cõi trần gian,

Nghiệt trần trả sạch, Thiên-Đàng dời chơn.

       Thầy hết tiếng thua hơn cùng trẻ,

       Cho con Ta mọi lẽ tri tường,

              Độ con biết mấy tùy phương,

Tùy phương độ trẻ vì thương trẻ khờ.

       Khờ đạo-đức con thơ nhớ lại,

       Khôn ngoan chi thời đại hạ kỳ,

              Ngục hình lầm lủi mãi đi,

Bởi vì vật dục lôi trì cản ngăn.

       Vì rượu thơm mùi hằng mê mẩn,

       Rượu hại con lẩn-quẩn tâm linh,

              Khá mau cải tử huờn sinh,

Bớt đi tửu nhục tâm linh sáng lòa.

       Cùng sắc đẹp con Ta gầy guột,

       Sắc hại con tắt đuốc giữa đường,

              Sắc như lượn sóng trùng dương,

Sắc là thiết tỏa vây đường khó ra.

       Tài như thế con Ta suy nghĩ,

       Tài đa thời, thân lụy vì tài,

              Tài làm tan nát tương lai,

Tài xô linh tánh trần ai nhận nhồi.

       Khí nhắc đến con ôi! nên tránh,

       Khí làm cho ám ảnh tâm linh,

              Khí xung nổi trận lôi đình,

Khí làm lụn bại chơn linh oại oằn.

       Thầy lưu lại con hằng ghi nhớ,

       Lập quả công đặng trở về ngôi,

              Thế gian lắm cảnh bại tồi,

Nào là phong hóa suy đồi nát tan.

       Thương con trẻ Thầy than cạn bút,

       Giọt u-sầu lắm lúc tái tê,

              Giờ linh Thầy hạ bút đề,

Cho con ghi nhớ lời thề tu thân.

 

      Vậy giờ nay, Thầy tả đoạn đường cho các con trần ghi nhớ. Thầy ban ân lành chung cho các con, Thầy hồi Bạch Ngọc.

      Thăng...  
  Nguyệt-Thanh-Cung

Ngọ thời, 26-7 Kỷ-Dậu (7-9-1969)

Pháp Đàn: Mỹ-Thông * Đồng Tử: Bạch-Hoa

____________

 

      THÁI-BẠCH KIM-TINHBần-Đạo mừng chư Thiên mạng đàn tiền an tọa nghe Bần-Đạo tiếp kinh.

      Nay Bần-Đạo vâng lịnh Diêu-Cung tả đề BÌNH-MINH ĐỆ-NHỊ.

      Tiếp:

Thi:

Nét phần còn ghi để mấy câu,

Đền son xơ-xác vẻ u-sầu,

Nhìn loài vô-giác neo sân tạo,

Ngắm trẻ tri năng đứng chực chầu.

Gió thổi mây hồng da biếc lộ,

Mưa chan đá bạc lẫn màu nâu,

Lánh xa bể hoạn, hồn nương phách,

Gần lại non Nam bóng rọi lầu.

      Giờ linh Bần-Đạo chuyển linh cơ đôi lời mô tả.

      Cuộc đời cùng tận trong buổi Hạ-kỳ chuyển Thượng, trong lúc giao thừa biết bao điều cấp thời tạm bợ.

      Chư Thiên-mạng nên lưu tâm. Nền chơn-truyền Đạo pháp được đứng trước đầu đường để hướng dẫn, như vậy chư Thiên-mạng thừa hành có một khả năng trọng đại hầu làm gương mẫu hướng dẫn cho đời trở nên thuần mỹ, như vậy là kỳ công vô tận.

      Bần-Đạo nhắc lại trong thế hệ trò đời đã diễn tuồng ảo ảnh sơn màu, phết mặt, phủ gấm vào thân cây mục, ngoài hình thức trông vào đẹp đẽ, nhưng tựu trung lấy gì bảo đảm, gấm mặc gấm, thân mặc thân, cũng như một mồ-mã tô vôi, trét nhựa, vẽ-vời bên ngoài xem qua rất đẹp, nhưng suy lại bên trong thì lấp đầy xác người đã chết. Như vậy chư Thiên-mạng cần cấu tạo tinh thần để hướng dẫn đường lối tu chơn trở nên con người thuần-lương thiện-mỹ, như vậy mới hưởng được đời Thánh-Đức Tân-Dân.

Phú:

     Nét phấn vẽ tợ tranh vân cẩu để,

     Cảnh tang bồng trầm lệ thủy ngư-phi,

     Ngọc Văn-Xương soi tỏ thấy đường đi,

     Đuốc Tạo-Hóa soi thì xem sáng lạn.

     Sao Bắc-Đẩu xẹt tia rơi chớp nhoáng,

     Ánh Nam-Tào thấp thoáng chiếu hào quang,

     Dãy Ngân-Hà giăng thẳng dọc ngang,

     Bầu mặt nhựt chiếu chan hòa thế giới.

     Đêm u-tịch bởi vầng trăng kia đã vợi,

     Gát đầu non vì bởi trầm lặng khỏa âm đài,

     Luật tuần-hoàn luân chuyển mãi chẳng đổi thay,

     Mượn linh bút ngâm vài câu vịnh phú.

     Người phàm tục sống trong vòng vũ-trụ,

     Đồng chia nhau hấp thụ bởi khí thiên,

     Đấng Huyền-Khung đã đủ pháp diệu huyền,

     Ban không khí cho trần miền chung nhau hấp thụ.

     Người thế sự nên tạo tâm mình tự chủ,

     Hầu thoát thai như phong vũ vận dụng khai minh,

     Núi ngăn ngang bao tảng đá gập ghình,

     Sông chận lại khéo gieo mình dòng nước lũ.

     Trăng Thu rọi khách trần nhìn nhau cho là thích thú,

     Trăng đã tàn nào ai tự nhủ biết ra sao?

     Hồn văn minh phong tỏa khắp trùm bao,

     Bóng ảo ảnh xô nhào trang tuấn kiệt.

     Thân quí trọng nên giữ gìn tâm minh triết,

     Hình thướt tha chớ mài miệt cõi phù hoa,

     Nhựt gác đầu nhựt lại sắp tà,

     Nguyệt lố dạng, nguyệt già lui mất dạng.

     Hỡi khách trần nào khác đâu nên tường hản,

     Đồng chung nhau xây dựng bản Đồ-Thiên,

     Gió vận hành gió chuyển khắp trần miền,

     Mưa tầm tã, mưa đổ liền thân đất Mẹ.

     Sấm chấn động rung-rinh tợ đất ghình núi nẻ,

     Chớp bủa giăng dường tung xé cõi không gian,

     Mây mù che, mây áng khắp nẻo đàng,

     Sương tuyết phủ ngổn ngang đầy mặt tuyết.

     Bình-Minh tả đôi lời lưu hư thiệt,

     Cho khách trần giồi tâm minh triết,

     Hầu tìm qua cơ siêu-việt (1) đẳng cơ,

     Đoạn Bình-Minh vạch lại bản Thiên-Thơ,

     Trao cho thế trong giờ Thượng-Nguơn tái lập.

 

      Bần-Đạo tả đề Kinh báu, tiếp lịnh, Bần-Đạo giã từ, điển hồi Tiên cảnh.

      Thăng...

__________________________________________________________

 Nguyệt-Thanh-Cung

Ngọ thời, 26-7 Kỷ-Dậu (7-9-1969)

(Tái cầu:)

Pháp Đàn: Huệ-Chiếu-Quang * Đồng Tử: Huệ-Linh-Thông

____________

Thi:

NAM-Thiệm Đông-Phương chuyển Đạo mầu,

CỰC-cung phỉ phán luyện đơn châu,

TIÊN-Thiên khí hóa triều nguơn hội,

ÔNG chủ nhơn đầu vạn pháp thâu.

      Tôn-Sư ban ân lành chư môn đồ an tọa. Tôn-Sư vâng lịnh Diêu-Cung tả đề Kinh báu hầu lưu lại cho đời một bút tích để khai minh tâm tánh, để đạt kỳ công trong kỳ Nguơn hạ.

Bài:

       Luyện chơn khí Tiên-Thiên Vô-Cực,

       Dụng pháp mầu triệt dứt mê tâm,

              Lòng phàm nhiểm độc bao năm,

Trì trai thủ giới tri tầm Đạo Tiên.

       Máy Kiền-Khôn hữu duyên đạt Đạo,

       Luật tuần-huờn, huờn đáo Thượng-Nguơn,

              Châu nhi phục thỉ lưu tồn,

Tam-Kỳ vận chuyển bảo tồn nguyên căn.

       Hạ trần thế hóa hoằng cơ pháp,

       Truyền cho đời bão táp đặng yên,

              Hạ-Nguơn Kinh Thánh ban truyền,

Nhơn-sanh hấp thụ, nguồn Tiên phản hồi.

       Nước Cam-Lồ trộn nhồi tâm tục,

       Giọt Ma-Ha lóng đục châu thiên,

              Giấc mơ tỉnh mộng ảo huyền,

Bản thân cấu tạo lưu truyền âm dương.

       Khí hạo nhiên ôn lương vận chuyển,

       Bao linh căn u hiển chơn quang,

              Bọc bao thể xác bảo toàn,

Vẹt lằn u-ám, hào quang chiếu lòa.

       Nơi Tiên động kỳ hoa dị thảo,

       Xây bốn mùa vật báu nõn-nà,

              Mòn hao mất dạng trăng già,

Sống bằng Trời đất cũng là gộp non.

       Bởi hết khuyết lại tròn rồi khuyết,

       Luồng âm dương khí tiết vận hành,

              Chuyển luân trái đất vòng quanh,

Huyền vi Tạo-Hóa lập thành căn cơ.

       Vầng dương tịch mịt-mờ âm hiện,

       Xây vòng quanh vận chuyển không gian,

              Gánh cân trái đất nhẹ nhàng,

Vô-vi hành động Kim-Bàn huyền linh.

       Điểm linh quang phát sinh vạn vật,

       Máy Kiền-Không đắc thất điều hòa,

              Thanh phù thăng thượng Thiên-la,

Hạ trần địa võng âm là địa linh.

       Tiết khai thái, tam tinh xuất thế,

       Mùa bạch-quang bảo vệ kim thân,

              Huyền linh đưa rước khách trần,

Vô-vi Cực-Lạc dấu chân thanh nhàn.

       Giấc mê đồ phá tan học Đạo,

       Giải nghiệt trần đào tạo tâm không,

              Nhìn vào hoạt cảnh đại đồng,

Nhứt triêu nhứt tịch, khai thông bí truyền.

       Tâm vững đạt kỳ duyên viên mãn,

       Ý tương đồng khai sáng tâm linh,

              Chuyển xây xuất hiện Đạo Huỳnh,

Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ linh vận hành.

       Vầng mặt Nhựt chơn thanh soi sáng,

       Dựng Cao-Đài trương bảng khắp nơi,

              Bườm giương thuận gió ra khơi,

Lái lèo nắm chặt tách dời thuyền linh.

       Lò Tạo-Hóa đúc hình nhơn-loại,

       Dùng điển linh điểm khái chơn hình,

              Ấy là một điểm chơn linh,

Ban cho nhơn loại khai minh tâm phàm.

       Đồng Thánh-Triết Già-Lam một thể,

       Cũng Bồ-Đề chơn để một thân,

              Bước vào bực thấp cao nhân,

Tùy theo duyên kiếp xa gần vượt lên.

       Tánh Càn-Khôn xây nền Vũ-Trụ,

       Tâm Niết-Bàn tự chủ căn cơ,

              Quả nhân biến đổi kịp giờ,

Siêu thăng hay đọa còn chờ nơi ta.

       Hợp Tạo-Hóa khỏi sa trần tục,

       Vướng mê đồ vì dục tình đời,

              Nền nhân Đạo tiến kịp thời,

Bản thân tứ đại khỏi vơi luân hồi.

       Luân chuyển mãi hụp trồi nhiều kiếp,

       Phải đọa đày khủng khiếp thân yêu,

              Đài sen thả xuống điển dìu,

Phản hồi bổn tánh tránh điều họa tai.

       Chớ dể-duôi lạc loài nhiều kiếp,

       Đến ngày nào mới hiệp điển linh,

              Đạo khai cứu vớt toàn linh,

Đạo là đường sáng Bình-Minh chỉ rành.

       Máy âm dương phân thành Trời Đất,

       Hễ thuần dương như Tất-Đạt-Ta,

              Thuần âm ngạ quỷ phải sa,

Tạo điều nghiệt chướng, ta-bà được đâu.

       Điều âm chất tóm thâu vào túi,

       Nẻo mị tà phải phủi, đừng vương,

              Trược thanh phân lọc đôi đường,

Đạo Trời sẵn lập, tìm đường nơi nao.

       Điều họa phước ai trao tự kiếm,

       Nẻo chánh tà nguy hiểm phân qua,

              Thẳng là chánh, xiên là tà,

Chánh tà, tà chánh cũng ta điều hành.

       Nên chánh niệm bớt sanh tà ý,

       Cần chánh ngôn khỏi lụy phiền thân,

              Chánh quang dưỡng khí tồn thần,

Bình-Minh vạch sẵn ân-cần giồi-trau.

 

Thi:

Trần mê vượt bến khỏi luân hồi,

Bể tục khuyên đời chớ dể-duôi,

Ngắm cảnh phong sương chan tưới mãi,

Nhìn qua bản thể ướt thân vùi.

Đương đầu vật chất lòng cương quyết,

Tiến đạt tinh thần chớ để lùi,

Ngao ngán tình đời ta vẫn bước,

Hăng say nghĩa Đạo há dang lui.

 

      Tôn-Sư ban ân lành, điển hồi Tiên động.

      Thăng...

Bạch-Vân-đàn

Ngọ thời, 3-8 Kỷ-Dậu (14-9-1969) * Đồng Tử: Huệ-Linh-Thông

____________

      TÔN-BÁ-LINH — Tôn-Sư mừng chư môn đồ. Tôn-Sư lai đàn báo hiệu tiếp lịnh.

      Vậy chư môn đồ thành tâm tiếp lịnh, Tôn-Sư xuất điển.

(Tiếp điển:)

Thi:

ĐÔNG thành Giáp-Ất Mộc tương sanh,

PHƯƠNG pháp linh-cơ chuyển vận hành,

CHƯỞNG chấp Hiệp-Thiên tùng lịnh phán,

QUẢN quyền khai hóa điển chơn thanh.

      Tôn-Sư mừng chư môn đồ. Môn đồ an tọa nghe Tôn-Sư phân tách, về phần chơn-đồng tiếp điển, để tả đề kinh BÌNH-MINH ĐỆ-NHỊ.

      Này chư môn đồ, Tôn-Sư thừa lịnh Ngọc-Hoàng truyền chơn thanh Thiên-điển cho tử-đồng, dụng âm dương chơn khí hầu tiếp xúc điển Tiên-Thiên truyền lời lại cho thế gian. Đó là điều tá giả thành chơn trong kỳ Nguơn-Hạ, hầu hoát khai TAM-KỲ ĐẠI-ĐẠO cho kịp thời cơ tận độ nguyên căn phục hồi cựu vị. Thế nên Tôn-Sư hằng vận dụng điển quang trải qua bao thời kỳ tiến triển tâm tư chư môn đồ tùy theo đức tính tạo thành nền ĐẠI-ĐẠO.

Thi:

       Từ thọ sắc Ngọc-Hoàng khai Đạo,

       Hiệp-Thiên-Đài đào tạo tâm linh,

              Chuyển cơ phổ hóa vô hình,

Vận hành chớp nhoáng điển linh hồng trần.

       Khai thông khiếu chơn-thần cho thế,

       Dụng hữu hình hầu để khai thông,

              Giao thần hiệp điển thông công,

Viết ra từ đoạn, hay đồng truyền ngôn.

       Tạo Thánh-thể bảo tồn Đạo-pháp,

       Dụng chơn dương tiếp nạp điển Trời,

              Giữ gìn liên tiếp đừng lơi,

Pháp đàn chủ tướng trấn thời điểm linh.

       Nên tịnh định vô hình bất động,

       Tiếp điển Thiên chớ phóng tâm linh,

              Ấy là Thiên-điển huyền linh,

Ban cho đồng-tử chơn-linh vững vàng.

       Bố điển quang trung đàn đọc giả,

       Để khai thần tá giả thành chơn,

              Chuyển qua Tứ-Bửu phục huờn,

Tinh thần kiết tụ trong cơn điển lành.

       Phần điển-văn chơn thành vẹn giữ,

       Ứng một lằn điển sử giao thông,

              Đó là luồng điển thông công,

Tiếp vào như ý hòa đồng ấm êm.

       Muốn cứu đời lịnh Trên sử dụng,

       Từ xây bàn áp dụng sơ khai,

              Truyền qua chuyển bút cầm tay,

Tiểu-Ngọc-Cơ lập, chỉ bày ráp ra.

       Lần lượt đến chuyển qua chấp bút,

       Đó tùy theo sở dục nhơn-sanh,

              Trong cơn tiếp điển thừa hành,

Lòng tin chưa thỏa ngọn ngành khai thông.

       Dụng huyền pháp chơn-đồng tiếp điển,

       Đại-Ngọc-Cơ vận chuyển đề ra,

              Đọc giả ứng dụng điều hòa,

Lần theo tiến hóa theo đà chúng sinh.

       Đủ chơn-thần, thần minh điển tụ,

       Truyền khai khẩu hấp thụ điển Thiên,

              Bế Chơn-Thần, bế khẩu truyền,

Để tâm thanh tịnh Tiên-Thiên khí tùng.

       Muốn giữ vẹn tâm trung bất động,

       Để tâm không chớp bóng theo hình,

              Huyền-Cơ chuyển tiếp điển linh,

Âm dương giao động phát sinh Cơ-Huyền.

       Dụng thanh hư để truyền cảm cách,

       Dụng toàn dương thể phách đồng liên,

              Hợp đồng tá dụng Tam-Huyền,

Ngũ-Tinh xuất hiện di truyền thông công.

       Dụng Tam-Dương chơn đồng phối hiệp,

       Dụng Nhị-Âm tương tiếp giao thông,

              Ấy là truyền thần thông công,

Vận hành Bát-Quái-Lò trong điều hòa.

       Dụng huyền-pháp chuyển mà linh-bút,

       Phép thần-thông giục thúc dây linh,

              Chuyển di động lực hữu hình,

Chỉ ra từ chữ huyền linh ứng vào.

       Ấy ngăn ngừa tâm dao-động hiện,

       Không trọn thần, xen điển chơn âm,

              Đó là pha trộn phàm tâm,

Tiếp không trọn điển sai lầm đức-tin.

       Cần khử trược khai minh sinh-lý,

       Khai chơn dương dụng lý thiên nhiên,

              Chơn-đồng vọng động ảo huyền,

Thế nên vận dụng Tiên-Thiên chẳng tròn.

       Chuyển Huyền-Cơ ngòi son lưu lại,

       Bởi nhằm trong thời đại văn minh,

              Lấy nhân cớ tạo hữu hình,

Thiếu phần tác dụng tâm linh diệu huyền.

       Lịnh Thượng-Đế sắc truyền Siêu-Đẳng,

       Cho môn đồ cấp đẳng tiến lên,

              Khai cơ Siêu-Đẳng móng nền,

Chọn toàn Thánh-Triết lập nên thế đồ.

       Lòng vương vấn mơ hồ ảo mộng,

       Trí thông minh cõi sống hồn nhiên,

              Sạch tâm vô ảo trần miền,

Chuyển luân động lực gieo truyền Thánh-Tâm.

       Cần trực tiếp cơ thâm Siêu-Đẳng,

       Vượt từng mây lẳng-lặng không trung,

              Thông-công Thiên-điển Cửu-Trùng,

Vô ưu, vô lự, huờn trung đạt thành.

       Nay Tôn-Sư phân rành luật đẳng,

       Để môn đồ chiến thắng trược tâm,

              Vào cơ Siêu-Đẳng tri tầm,

Lập thành Thánh-Triết huyền thâm luật Trời.

       Hãy tùy theo Thiên thời, Địa lợi,

       Lấy nhơn-hòa tiến tới hiền-nhân,

              Chuyển qua Thánh-Triết toàn phần,

Đó là vượt khỏi phần nhơn-đạo tròn.

       Tả BÌNH-MINH ngòi son ĐỆ-NHỊ,

       Lịnh Diêu-Trì chung thỉ phân tường,

              Sắp bày chuyển bút ĐÔNG-PHƯƠNG,

Tùy theo nhân phẩm trong trường Đài-Cao.

       Nay lưu lại nên trau tính thiện,

       Để thi hành cơ chuyển siêu-nhiên,

              Chớ nên vương vấn ưu phiền,

Ngày nào mới đạt “Cơ-Huyền Siêu-Cơ”.

 

            Tôn-Sư ban ân lành chư môn đồ. Tôn-Sư giã từ Thiên điển. Thăng...

ĐÀN HUỜN KINH

Văn-phòng Đại-Đạo

Ngọ thời, 23-9 Kỷ-Dậu (2-11-1969)

____________

 

        LIỄU-NHỨT CHƠN-NHƠNTôn-Sư mừng chư môn đồ.

Thi:

Thọ lịnh Diêu-Trì để lập công,

Triệu-hồi Tiên Phật đáo Văn-Phòng,

Huờn Kinh Đại-Đạo Bình-Minh Nhị,

Tiếp lịnh BÁT TIÊN chiếu điển-đồng.

      Tu chỉnh đàn tiền, Ngũ-Sắc, Lục-Diệu nghiêm trang như tiền, khai Bình-Minh Đệ-Nhị. Tiếp lịnh, Tôn-Sư báo đàn, xuất ngoại. Thăng...

(Tiếp điển:)

Thi:

TRƯƠNG cờ Ngũ-Sắc Hội Thần Tiên,

QUẢ báo trả xong bước xuống thuyền,

LÃO, tử, bịnh, sanh tìm thoát khổ,

Bụi trần phủi sạch trở về nguyên.

      Chào chư Thiên-mạng, nam nữ đồng an tọa.

      Ta vâng lịnh Tam-Giáo hội Chư Tiên về chầu Đức Chí-Tôn liên điển lâm đàn.

Thi:

LỮ khách tiền căn xuống thế trần,

ĐỒNG tâm cứu khổ khách mê tân,

TÂN dân Thượng-Đế chiêu hồn khách,

Đại-Hội Long-Hoa đã đến gần.

      Chào chư Thiên-mạng nam nữ!

Thi:

 thuyết đề ra phải thực hành,

THIẾT thân vì Đạo kiếp phù sanh,

QUẢ nào kiếp nấy do nhơn tạo,

Thăng giáng vì tâm biết thực hành.

      Chào chư Thiên-mạng nam nữ!

Thi:

LAM điền chưởng ngọc phải lo toan,

THỂ hiện đồng tâm bước xuống đò,

HÒA hiệp Long-Vân trường thi điểm,

Tự mình phán xét, tự mình lo.

      Chào chư Thiên-mạng nam nữ!

Thi:

TÀO lai bút Thánh ngự đàn tiền,

QUỐC thể hưng vong chỉ vị quyền,

CỰU đức tân truyền đời mạt hậu,

Sát nhơn, nhơn sát thọ vi quyền.

      Chào chư Thiên-mạng nam nữ!

Thi:

HỚN hở chào mừng hội Vạn-Linh,

CHUNG tâm núp bóng rạng Bình-Minh,

LY sanh tử biệt rồi đây sẽ,

Tái-tạo Thượng-Nguơn đất nước bình.

      Chào chư Thiên-mạng nam nữ!

Thi:

 cớ mê trần bởi tại sao?

TIÊN phàm hai cảnh đã ngăn rào,

 đơn phận thế trần-gian khổ,

Lai tả Bình-Minh rọi điển vào.

      Chào chư Thiên-mạng nam nữ!

Thi:

HÀN giang một túp quá thơ-ngây,

TƯƠNG hội cùng nhau dưới bóng Thầy,

TỬ giã sanh ly đời phải chịu,

Lai đàn lưu tả bút lời đây.

      HÀN-TƯƠNG-TỬ — Ta chào chư Thiên-mạng liệt-vị đàn tiền. Hội-Đồng BÁT TIÊN thọ lịnh hạ trần, mừng quyển kinh BÌNH-MINH ĐỆ-NHỊ hoàn thành với sắc lịnh Diêu-Trì, chư Tiên giáng trần liên điển chuyển đồng tiếp hội đàn trung. Mừng thay! Kỳ Hạ-Nguơn mạt tận, thế-gian được tiếp quyển BÌNH-MINH ĐỆ-NHỊ, đó là nhị kỳ tái lập chuyển thế Tân dân. Nay ngày huờn kinh, BÁT TIÊN hạ trần lưu bút.

Bài:

       BÁT TIÊN hội về chầu Thượng-Đế,

       Giáng lai trần tiếng để khuyên dân,

              Kỳ-Ba Long-Hội kề gần,

BÌNH-MINH chiếu ánh ân-cần lo toan.

       Đường Đạo-Đức phải toan đoàn kết,

       Theo chơn Thầy phân biệt chánh tà,

              Bàn-môn tả-đạo lại qua,

Chánh tâm thẳng bước, nẻo tà lụy thân.

       Lời Thầy dạy Thánh Thần hướng dẫn,

       Thiên-mạng lo đạo-dẫn ngay đường,

              BÌNH-MINH ánh sáng cờ trương,

CAO-ĐÀI ĐẠI-ĐẠO lập trường thỉ chung.

       Cuộc biến thiên hải hùng tịnh động,

       Tự nhơn-sanh thiên võng khôi khôi,

              Dầu ai sức mạnh chống Trời,

Thế-gian một phút luật Trời đổi thay.

       Nam nữ phải nhìn ngay một lối,

       Ánh BÌNH-MINH chiếu rọi đường đi,

              Phật, Tiên, Thần, Thánh hộ trì,

Mê thời sa đọa, giác thì lên Tiên.

       Học Đạo-lý thâm uyên đạt nghĩa,

       Hành phải ngay, Thiên Địa chí công,

              Tự mình kiểm điểm nơi lòng,

Kịp thời sửa đổi Đại-Đồng thế-gian.

      Vậy Bát-Tiên mãn giờ xuất ngoại, chư Thiên-mạng thành tâm tiếp lịnh. Thăng...

__________

 

      TÔN-BÁ-LINH — Tôn-Sư mừng chư môn đồ, thành tâm tiếp lịnh Phụ-Hoàng, Tôn-Sư xuất ngoại đàn, thượng đảnh. Thăng...

(Tiếp điển:)

      THẦY các con! THẦY CHA linh-hồn mừng chung các con! Vậy các con an tọa nghe Thầy phân.

Thi:

NGỌC quí trao con khá giữ gìn,

HOÀNG môn khải giáo độ toàn linh,

THƯỢNG nguơn tái-tạo đời Minh-Đức,

ĐẾ chuyển Long-Hoa duyệt thế tình.

      Nầy các con Ta! Giờ linh Thầy hạ điển quang trung đàn, mừng quyển kinh BÌNH-MINH ĐỆ-NHỊ được hoàn tất theo lời DIÊU-TRÌ KIM-MẪU thượng tấu điện tiền. Thầy mừng cho các con trần nơi thế-gian lập công bồi đức, để gầy dựng một âm-chất hậu lai. Đó là ngày các con trở về Thiên-vị. Các con nên nhìn vào bút tích của chư Phật Tiên hạ trần diễn giải, những điều phi phàm xuất thánh của chư Tiên, sau cùng kết luận dù cho ngang dọc cõi Trời, huyền pháp động Thiên cũng không sao vượt qua luật Tuần-huờn vận chuyển. Đó là luật Thiên-điều định đoạt, làm sao các con phàm vượt qua cho đặng. Nay Thầy hạ điển, ban điển lành chứng nhận quyển kinh đã hoàn thành.

      Các con lập được kỳ-công vĩ-đại, nhưng các con còn một kỳ-công Đệ Tam nữa đó các con. Thầy sẽ tùy theo công đức của các con mà ban hành theo thời đại.

      Các con nên nhìn vào bút ký, dù ngang dọc cõi Trời rồi cũng không sao cải đặng, chỉ các con biết ăn-năn, tự hối, xả-kỷ tế nhơn, đó là con đường vượt khỏi cảnh phàm của các con mà thôi. Ngoài ra, các con không còn đi ngã nào tránh đặng. Nếu các con Ta thế trần lười tu biếng học, để quăng mình vào đường vật dục phủ vây như các con Ta còn đắm say nơi trường đời bể hoạn. Vậy các con cần thức tỉnh để làm trụ cốt thế Thiên.

      Giờ linh Thầy ngự, mừng cho các con đàn tiền hữu duyên ngộ Đạo, hữu phúc lập công, như vậy chẳng hổ cho kiếp con người sanh trong cõi đời hữu Đạo.

      Vậy Thầy ban ân lành cho các con, tiếp lịnh, Thầy hồi Bạch-Ngọc.

      Thăng...

__________

(Tiếp điển:)

      DIÊU-TRÌ KIM-MẪU — Mẹ linh hồn các con! Mẹ mừng chung các con trung đàn, an tọa nghe Mẹ phân.

Thi:

Chuyển bút  hình rọi điển quang,

Vạch đường CỰC-Lạc đáo Tiên-bang,

Khai thông TỪ ái dìu con trẻ,

Chỉ lối TÔN sùng, trọng điểm quang.

      Này các con! Ngày Đại-Hội hoàn Kinh nơi Văn-Phòng theo Thiên-thơ tiền định. Đây là một công trạng của các con hưởng phần ân huệ do Mẹ điển lành chan rưới. Phần các con nơi trần, Mẹ dụng huyền linh diệu dược ban cho các con là những lời văn phàm tục cho các con dễ hiểu hầu cải tạo tâm phàm cho trở nên Thánh-tâm chờ ngày phục vị. Đó là như một vị linh đơn Mẹ ban cho các con, để cho các con giữ-gìn đơn dược hầu làm phương tiện đưa các con cao hơn, tăng tiến hơn, đó là một nấc thang Mẹ thòng vào thế gian cho con Ta lần theo trở về với Mẹ.

      Vậy giờ đây, ngày hoàn thành quyển kinh BÌNH-MINH ĐỆ-NHỊ, Mẹ vui mừng thay cho các con Ta! Vậy các con Ta nên ôn-nhuần để lọc lừa điều chơn thật, biết những lối đường cải tạo, tự các con lập vị cho các con mà thôi. Mẹ linh hồn chỉ đường đi chơn chánh cho con Ta thẳng bước vào Tiên cảnh. Nếu các con chậm trễ, e ngày vô-thường không sao biết được, như vậy các con dù có hối hận ngày cùng, cũng không sao chuộc đặng. Nay Mẹ mừng cho con Ta lập đặng kỳ công Nhị-Kỳ hoàn thành Đệ Nhị Bình Minh. Theo luật hiện hành, Đức Chí-Tôn đã phóng đường cho con Ta biết trước, Ngài còn ban cho con Ta Đệ-Tam, đó là ngày hoàn thành của Đạo, các con Ta cần lưu ý để un đúc tinh thần, nhứt là các con nữ đạo, các con nên nhắm vào đây hầu làm mục-tiêu, có Mẹ vô-vi rọi điển. Đó là các con hữu phước thay! Hữu hạnh thay!

Bài:

       Tranh vân-cẩu lộ hình thoạt biến,

       Đời của con diễn tiến phi thường,

              Mẹ nay hạ cảnh trần dương,

Huờn Kinh Đại-Đạo nơi trường Phòng-Văn.

       Trên rọi chiếu điển lằn bao phủ,

       Khắp bốn nơi vần-vũ áng mây,

              Cuộc đời bão táp vần xây,

Mẹ nay hạ bút giờ đây phân rành.

       Bình-Minh Nhị điểm lành ban xuống,

       Cho con trần lôi cuốn cùng nhau,

              Điểm tô Đạo-pháp giồi trau,

Một lòng thiết thạch Ai Đào chớ phai.

       Kìa Ngũ-Sắc vân hoài chiếu tỏ,

       Thanh là thanh thiên nọ chớp giăng,

              Thanh vân tranh cẩu chiếu lằn,

Thanh thiên bạch nhựt nguyệt hằng đâu soi.

       Hồng mong vọng túc còi độ thế,

       Hồng khí Thiên phổ tế Đạo-môn,

              Hồng khai cơ-pháp bảo tồn,

Hồng là cảnh tượng triêu hôn thượng tầng.

       Huỳnh trung thổ bủa giăng thế hệ,

       Huỳnh trung-ương cứu tế nhơn loài,

              Huỳnh môn Đạo chuyển hoát khai,

Huỳnh la địa võng đức tài giồi trau.

       Bạch-vân hiện một màu sắc bạch,

       Bạch tâm khai nhiệm-trách con trần,

              Bạch-vân bạch-sắc bạch-cân,

Bạch tâm chiếu ánh vào thân con phàm.

       Huyền cấu tạo tứ tam ân-sắc,

       Huyền là môn hướng Bắc hoàng lam,

              Huyền khai chơn-pháp Già-Lam,

Huyền-vân dấu hiệu Kỳ-Tam sắp bày.

       Diệu dược lưu, con rày nhận lấy,

       Diệu mầu ban cho thấy huyền linh,

              Dịu-dàng thân trẻ hữu hình,

Diệu quang chiếu ánh Bình-Minh con tường.

       Ngọc chiếu sáng muôn đường thế hệ,

       Ngọc bích trao trần thế giồi mài,

              Ngọc lành ban xuống trần-ai,

Ngọc xưa còn để Cao-Đài đây con!

       Gió thu thổi đã lòn bên ngõ,

       Gió thu về con có vui chăng?

              Thu qua rồi lại Đông hằng,

Đông lưu mấy giọt ánh trăng sao mờ.

       Đông thúc-giục bóng cờ Nữ-Đạo,

       Đông sang qua đào tạo tâm con,

              Đông về giọt nước chảy mòn,

Đông hồi trở lại đài-son thanh nhàn.

       Đây Mẹ chỉ trung đàn lưu lại,

       Bản Bình-Minh con phải trau tâm,

              Học Đạo con trẻ tri-tầm,

Về nơi cõi Phật bởi tâm thanh nhàn.

       Giờ hoàn Kinh sắc ban con trẻ,

       Hội trung đàn lặng-lẽ phân qua,

              Hỡi nầy trần thế con Ta!

Làm gương cho Mẹ mới là đáng con.

       Tuân sắc lịnh lo tròn ấn tống,

       Nơi quyển Nhì phát động tình thương,

              Bút vàng Mẹ vẽ đôi trương,

Lưu cho con trẻ nơi trường Đạo-môn.

       Đây sắc chỉ Từ-Tôn Mẹ định,

       Đàn Tam-Thập thừa lịnh Kim-Tinh,

              Duyệt tròn chung bản Bình-Minh,

Hoàn thành có lịnh Kim-Tinh ấn hành.

      Vậy các con Ta trung đàn thừa lịnh Mẹ đã lo tròn bổn phận, sự trách nhiệm mỗi con được hoàn toàn đến ngày huờn Kinh Đại-Đạo, Mẹ ban điển lành các con đàn tiền, tiếp lịnh, Mẹ điển hồi Diêu-Cung lạc-cảnh.

      Thăng...

____________

(Tiếp điển:)

      LIỄU-NHỨT CHƠN-NHƠN — Tôn-Sư mừng chung chư môn đồ.

      Tôn-Sư thọ lịnh báo đàn do Đức Diêu-Trì phán định. Giờ nay quyển Kinh Bình-Minh đã hoàn thành, đó là phận sự quả công của Tôn-Sư đến đây đà mãn.

Thi:

Thọ lịnh Diêu-Trì sắc đáo lai,

Thỉnh cầu Tiên Phật hạ trần-ai,

Huờn Kinh Đại-Đạo BÌNH-MINH Nhị,

Tiên động phản hồi điển rút lai.

      Giã từ môn đệ, Tôn-Sư điển hồi Thiên-thai lạc-cảnh.

      Thăng...
 

ĐÀN LỄ KỶ NIỆM

NGỌC-ĐIỆN HUỲNH-HÀ

Ngày 24-6 Kỷ-Dậu (6-8-1969)

____________

 

      THÁI-BẠCH KIM-TINHBần-Đạo chào chư Thiên-mạng, chư hiền đệ muội tam ban đàn tiền.

Thi:

Hạ mùa sắp mãn cảnh âm-u,

Bão táp vần-xây cõi thế phù,

Un đúc tinh-thần gầy Thánh-Đức,

Giồi-mài trí não hưởng Trời Thu.

Tô-bồi nghĩa Đạo lên Bồng-Đảo,

Luống-cuống tình đời uổng kiếp tu,

Sóng dập ba-đào đùa bể cạn,

Đưa người thiện-lạc được ngao-du.

      Bần-Đạo miễn lễ chư hiền an tọa nghe Bần-Đạo luận.

      Nầy chư Thiên-mạng hiền đệ! Giờ lành Bần-Đạo hạ trần nơi Ngọc-Điện do khải triệu Hiệp-Thiên thỉnh Bần Đạo hạ cơ, huấn dụ để ban ra những lời hữu ích cho chư Thiên-mạng cùng liệt-sĩ hiền tu nhớ lấy, hầu ghi nhận vào lòng, để làm phương châm trong khi hành đạo, khỏi phải lệch-chênh về trách nhiệm.

      Nầy chư Thiên-mạng! Trách-nhiệm mình, dù cho Bần Đạo sắc ban hay nhơn sanh đề đạt, đó là nhơn-ý tức Thiên ý cũng đồng một lý. Bần-Đạo nhắc lại cho chư Thiên mạng thừa hành, nên quay lại nhiệm-trách mình, để thừa hành sứ mạng làm gương cho mọi cơ-cấu tương lai của nền Đạo pháp.

      Cơ-cấu đạt thành, bản vị sáng tỏ: Bản vị sáng tỏ tức Thiên-lý huờn nguyên. Thiên-lý huờn nguyên thì Thiên mạng đã hứng đạt được nơi khiếu quan mình hầu tiếp xúc cảm thông với luồng Thiên-điển. Tuy chư hiền chưa đủ đầy chơn-điển để tiếp Tiên-Thiên chơn khí, nhưng cũng là được quá bán phần để hiểu bổn phận, để phân tách trách nhiệm, để thực hành điều huấn dụ hầu nhận lấy một phạm vi của mình trong khi giao phó. Như vậy chư Thiên-mạng thừa hành mới đủ đức tính, để làm trụ cốt cho đời như cho tổ chức, hiện thời mà chư Thiên-mạng đã thay thân cho Bần Đạo đó.

      Đây Bần-Đạo hạ trần chứng lòng cương quyết tạo thành Kỷ-Lễ. Bần-Đạo lưu lại đôi dòng, chư Thiên-mạng hiền đệ suy chung, hầu làm một căn bản cho lòng mình để tiến lên phẩm vị. Đây Bần-Đạo đề đôi đoạn, chư hiền từ sắc phẩm đến chư đệ muội đẳng đẳng, ôn-nhuần để làm món ăn tinh thần, chờ ngày Đại-Đồng phán định, hầu có phương dược hộ thân, phô bày đại chúng đó. Điều cần thiết nên thực hành là:

            Dục tu Tiên-Đạo, Tiên tu Nhơn-Đạo;

            Nhơn Đạo bất tu, Tiên-Đạo viễn hỉ.

Câu luận nầy đã lưu lại nhàm tai của chư hiền, nhưng điều thực hiện thì chư hiền chưa hề đạt được. Bần-Đạo giải thích cho chư hiền tường là: Muốn tu theo nền Tiên-Đạo, thì trước hết chư hiền cần thi hành Nhơn-Đạo, Nhơn-Đạo tức là hành thiện.

            Hành thiện chi nhơn như Xuân viên chi thảo,

            Tuy bất kiến kỳ trưởng nhi nhựt nhựt đa.

Câu nầy chư hiền đều nằm lòng, nhưng bao giờ chư hiền thực hiện? Nghĩa là: Người làm lành như luống cỏ mùa Xuân, tuy không thấy lớn, nhưng ngày càng đầy-dẫy nơi nội, đó là vì cỏ mùa Xuân. Xuân thuộc mộc, mùa mát-mẻ sương tuyết đượm chan, vạn vật thảo mộc đều trưởng thành một cách tự nhiên. Đó là Bần-Đạo ví-dụ cho chư hiền tường.

            Chung thân hành thiện, thiện du bất túc,

            Nhứt nhựt hành ác, ác tự hữu dư.

là những điều làm lành giúp đời, giúp những người lân cận bên ta, suốt trọn đời ta làm còn chẳng đủ. Đó là điều lập âm chất tùy khả năng, tùy lòng mình là môn đồ của Đức Chí-Tôn, môn đệ của Tam-Giáo đạt được kỳ công hành thiện như thế mới hãnh diện.

      Con người chung đụng ở cõi trần, lòng hành thiện của con người đạt được một điểm, dù tế vi, lòng mình vẫn đầy tươi nhuận, sảng khoái muôn vàn, nơi tâm ứng hiện để tán trợ lòng thành của mình trong giờ suy luận. Chư hiền bế quan định lại xem có như thế chăng?

      Còn “Nhứt nhựt hành ác, ác tự hữu dư” nghĩa là: Một ngày làm ác, thì ác đã có dư. Một giờ chư hiền thực hiện điều trái hẳn, trái hẳn với người, trước trái hẳn lòng ta, dù chư hiền trong lúc thực hiện chưa suy nghĩ là do vật-dục thúc đẩy làm cho tinh thần chư hiền bị đẩy mạnh. Nhưng sau khi lòng chư hiền đã tự hối, tự hối trong đêm trường: lắm khi chư hiền muốn hủy mình, để đền bù tội ác. Như vậy tòa lương-tâm của chư hiền phán đoán rất công minh, nào là Tâm tà, Tâm chánh cũng do Tâm phát xuất, đừng để dẫn dắt đi sai lạc ngoài lề lối, thì đành rũ xác trước mọi người, dù chư hiền đã sống trên phần nhung lụa. Như vậy chư hiền đang tôn thờ Thiên-Đạo của Đức Chí-Tôn, dưới quyền điều khiển của Bần-Đạo giáo huấn. Chư hiền phải minh sao để phân tách Tâm tà, Tâm chánh. Chư hiền nhớ lại:

Chánh tà hai lẽ đoán sao ra

Nhưng lòng con người nhứt định cương quyết điều phản trắc lòng mình, thì chư hiền đừng thực hiện đối với ngoại nhơn, đó là Chánh vậy. Còn những điều mà chư hiền không muốn ngoại nhơn trao cho chư hiền, mà chư hiền lại trao cho ngoại nhơn, đó là điều Tà tâm vậy. Cần minh định không sai lầm: Tà Chánh, Chánh Tà đều do ta định lấy, nếu chư hiền không quyết đoán phân minh, như vậy chư hiền tự đưa mình vào nơi cõi hạ đó.

      Chư hiền cần định nơi TÂMChữ Tâm là quyết định, cho con người thành Tiên, đắc Phật cũng Tâm, mà đưa con người xuống Diêm-Đài sa đọa cũng TâmVì chữ Tâm trên có ba điểm:

Tam điểm như tinh tượng,

Hoành câu tợ nguyệt tà.

Phi mao tùng thử đắc,

Tố Phật dã do tha.

      Là trên có 3 điểm như ngôi sao tinh tú, phía dưới có một vòng bán nguyệt như lưỡi câu bọc dưới. Đưa con người đến Niết-Bàn chứng vị cũng đấy, chư hiền cần chọn mà thi hành, để tránh điều hủy-hoại thân tâm, đó là Tâm. Còn Ý?

      Chữ Ý: là hiện-trạng Tâm, trên điểm Thái-Cực, nhị âm dương cùng Tứ-Tượng ở đó là chữ Lập, giữa chữ Viết, viết chữ Khẩu là Tứ-Tượng, thêm một ngang giữa là Ngũ-Hành nằm trên chữ Tâm, đó là vạn sự do Tâm phát xuất. Như vậy không lầm, mỗi hiện tượng của chữ đều đủ đầy ý nghĩa, nhưng chư hiền còn thiếu nghiệm suy thành xem thường như thế.

      Tâm-Ý, nhưng Ý thuộc Tâm bao-bọc tải thân, như vậy cũng là Tâm chủ-trì cho Ý.

      Đây đến THÂN:

      Thân là bản thể của chư hiền, đều thọ khí âm dương cấu tạo thành hình thể, nội dung Tạng, Phủ, Can-trường, sánh cùng Trời Đất, sánh cùng bầu vũ-trụ, chư hiền nào thiếu, chỉ thiếu là:

Thiên Địa vô tư,

Nhơn-loại hữu tư.

        Do lòng hữu tư của chư hiền, khiến nên phân tách Người, Ta, Kia, Nọ.

      Về phần tư-kỷ, tư-tâm, tư-ý, tư-thân, tư-dục, mọi người đều riêng ra, thành chư hiền quên hẳn vô-tư để lượn lần theo Tuần-Huờn Vũ-Trụ. Thân của con người đúc kết tạo thành do nhị khí huờn hình, trước điểm tinh-ba cấu tạo, được chiết điểm Linh-Quang của Đức Chí-Tôn ban cho nhơn-loại, từ một cử động diệu hiền cho đến ngày phát xuất. Như vậy đó là một hiện-trạng đủ đầy quyền năng để cho chư hiền nhận lấy, nhưng chư hiền quên lảng rằng: Quyền năng ấy của ai ban cho? Vì Thiên Địa vô-tư không bao giờ nhắc ân-huệ nầy đối với chư hiền, hay đọa đày đối với người tội lỗi.

      Luật công-bình, luật vô-tư tạo thành Càn-Khôn Thế Giới. Dù chư hiền không tìm đường phản bổn, thì điểm Linh-Quang chịu sa đọa là tự lòng mình không tạo lấy ngôi vị cho mình, nào phải Luật Tuần-Huờn không công-bình đối với chư hiền? Chư hiền không tạo lấy ngôi vị, thì chư hiền phải chịu hình phạt. Chư hiền quên lảng vô-tư ấy. Như vậy tâm con người làm chủ bản thân tối trọng, để Linh Quang nương tựa vào thân mà làm điều thiện-lạc, trau-giồi bản tánh hầu trở lại vị cũ từ xưa.

      Vậy Thân chư hiền nên suy lường: Thân tức là vật. Thân tướng chư hiền đầy đủ tốt tươi, nhưng cũng phải trực thuộc nơi Tâm điều khiển. Chư hiền nên nhớ câu nầy:

Hữu tâm vô tướng, Tướng tự tâm sinh.

Hữu tướng vô tâm, Tướng tùng tâm diệt.

Là: Xuất hiện thân sinh của chư hiền bên ngoài đầy đạo mạo nghiêm trang, nhưng sự nghiêm trang đó, đối với kỷ luật thường nhơn là một trọng hệ, một gương mẫu, nhưng không trọng hệ bằng Tâm người. Tâm con người thiếu Tâm Ý, đưa linh hồn vào nơi sa đọa, thì dù bản thân bên ngoài có lụa là nhung gấm, như thế cũng chẳng ích chi.

      Còn bản thân chư hiền, ở vào cõi tạm bùn lầy dơ bẩn, bên ngoài sự trang-nghiêm thiếu phần khoa học, nhưng lòng chư hiền đầy đạo-đức, biết thương người, phục thiện cho người, truyền huấn dụ cho người, và những điều cần ích cho người cùng ta một ý, tất nhiên bản thân kia uốn lượn theo chiều con tâm sử dụng, đó là con tâm giữ được thăng bằng không cho sóng trần tham vọng dấy động làm cho bản thân kia phải chiều theo con tâm sử dụng. Như vậy chư hiền chủ được con tâm tức là Phật ngự tại Niết-Bàn vô cảnh đó.

      Giờ đây Bần-Đạo hạ trần chứng lễ lưu lại cho chư hiền đôi đoạn hầu làm tài liệu học tập sau nầy. Bần-Đạo còn diễn dụ cho chư hiền kế tiếp.

      Thăng...

BÁT BỬU

Long-Đức Qui-Châu

Gò-Công, Hợi thời 11-7 Kỷ-Dậu (23-8-1969)

____________

      DIÊU-TRÌ KIM-MẪU — Mẹ các con, Mẹ linh hồn mừng chung các trẻ!

Thi:

 hình vô ảnh hạ trần-gian,

CỰC khổ vì con hạ điển quang,

TỪ bấy thân sinh trong thảc quản, (ruột tượng)

TÔN sùng trở lại Mẹ truyền ban.

      Mẹ miễn lễ, các con an tọa nghe Mẹ đôi lời nhắc nhở.

      Nầy các con Ta! Các con đã là một thân phàm trong phàm thế, nhờ điển linh ban cho các con biết cử động, đầy năng-tri, học hiểu mọi điều lành dữ, đó là sự minh mẫn tánh tâm của các con, đó là Thiên-tư phát xuất từ Mẹ ban cho các con thu hút nhựa sống từ-lành của Mẹ, hầu làm điều thiện-lạc, thiện-từ theo ý của Mẹ đó các con!

      Các con sanh phần nhi-nữ, sớm chiều quanh quẩn, các con được hưởng phúc dư, do sự ban bố mà đã là công của các con nhiều kiếp tạo gầy. Nhưng các con đã đầy đủ từ vật chất phát sinh tinh-thần, thì các con nên hoài bảo tâm mình, giữ vững mục-tiêu học điều Bác-Ái để thực hiện cho đời, hầu sưởi mát lòng các con bạc phước. Còn những con đã thiếu hạnh phúc, quanh-quẩn gia-đình, sớm chiều lao khổ, vì sự thiếu hụt tinh thần mà vật chất không bao giờ đáp ứng. Như vậy Mẹ lấy làm thương hại cho các con. Mẹ thương con chỉ rơi đôi giọt để chan hòa cùng con, dạy bảo con nên tập tánh thiện-từ, hầu hưởng đời Thánh-Đức như các con lập nghiệp tại trần, hầu tái kiếp, các con tránh điều nghiệt quả. Như vậy các con vượt khỏi mức tầm thường trở nên một bực khả-năng đầy ưu-ái, hầu tiến tới cảnh Thánh Triết Hiền-Nhơn.

      Mẹ đã biết các con, các con tuy vật chất kém hơn, nhưng tinh thần các con cần trau-luyện đó là khả dĩ, đó là điều quí báu. Thoảng như các con phần vật chất đủ đầy, trái lại phần tinh thần, linh hồn các con không hoài công đào-tạo, thì rất uổng cho kiếp người sanh trong thế hệ, rất uổng cho đời của các con. Đã sẵn những phương tiện, các con nên nghe theo lời Mẹ ương-rải, những phương tiện nầy đâm chồi nảy tược để trở nên thành sum-sê cội cả, đến ngày quả thục sẽ trả lại cho các con đầy những hột giống từ lành. Như vậy gieo một đắc mười, các con có vui mừng chăng? Hay là các con quên những điều giáo hóa của Mẹ trao cho lúc hạ trần? Nào là: HIẾU, ĐỄ, TRUNG, TÍN, LỄ, NGHĨA, LIÊM, SĨ, các con còn đeo theo mình không? Hay là đã bỏ rơi ngoài nội đó các con! Tại sao Mẹ buộc các con phải mang theo trở về cùng Mẹ vì luật tuần-huờn định đoạt, mọi việc đều có đáp ứng. Nếu các con thiếu những điều kiện làm sao phản bổn?

      Con người bỏ HIẾU thì các con đã phạm vào một tội rất lớn vì “Vạn thiện dĩ hiếu vi tiên”.

      Các con bỏ ĐỄ thì các con đã xé nát thân tâm của Mẹ làm cho sự thuận-hòa không hòa-hợp, như vậy làm sao gần Mẹ đó các con.

      Các con mất TRUNG thì lòng chơn thật ngay thảo của các con không còn, tức nhiên các con phải trở nên người tà vạy.

      Các con bỏ chữ TÍN, mà vạn sự chỉ ư tín, “Nhơn vô tín bất lập”, nếu con người giữa cùng nhau mất lòng tin tưởng thì không bao giờ các con đặng tín-dụng. Nếu không được tín-dụng cùng nhau thì các con mãi quẩn-quanh trong trường đời luân chuyển.

      LỄ, các con bỏ Lễ thì các con sẽ trở nên con người đầy phức tạp, “Tiên tấn ư Lễ”, nên lấy Lễ làm đầu. “Vạn sự dĩ Lễ vi tiên”. Nếu các con thiếu Lễ thì làm sao xử tròn nhơn đạo đó con.

      Còn NGHĨA: “Kiến Nghĩa bất vi”, những điều Nghĩa các con không thực hiện được thì lấy làm hèn yếu cho lòng mình gọi là “Bất vi vô dõng giả” đó các con.

      LIÊM: là Liêm-chính, phần liêm-chính Mẹ ban cho các con từ cấp bực Thượng, Trung, Hạ-lưu đều gìn giữ chữ Liêm. Làm quan trị dân lấy lòng liêm-khiết.Thận: là dè dặt. Cần: là bản tính siêng-năng, ấy là điều cần thiết cho con người dùng đức liêm-khiết để tế dân. Thoảng như các con đã tiêu diệt chữ Liêm thì các con đã mất một phần trọng đại về nhân phẩm, thiếu sót như thế thì làm sao mà phản hồi cựu-vị.

      Còn  là những điều hổ thẹn. Các con nên biết để tránh những điều ấy, những điều mà các con thế gian cùng con không thích hợp. Các con nên buông bỏ đừng thâu vào trí não để chứa đựng nơi tâm can.

      Lòng các con chứa đầy điều sỉ-nhục, như thế các con không bao giờ trở về cùng Mẹ. Thế nên tám món báu nầy Mẹ ban cho các con, các con nên gìn giữ nơi mình để mang theo về Diêu-Cung Hội-Yến............

 

(Sao y bổn điển — Thừa lịnh ban hành.)

Chung

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Ba 2018(Xem: 18646)
Thiên thơ của Thiên Ánh Đạo Vàng với những tiên tri liên quan đến Thiên Đạo Huyền Không.
11 Tháng Ba 2018(Xem: 34706)
Mật điển của Phật Thầy Bửu Sơn, Pháp Chủ Thiên Khai Huỳnh Đạo chấp bút.
15 Tháng Sáu 2018(Xem: 11341)
Sấm Giảng Của Phật Trùm.
01 Tháng Bảy 2018(Xem: 11739)
Mật điển của Phật Thầy Bửu Sơn, Pháp Chủ Thiên Khai Huỳnh Đạo chấp bút.
05 Tháng Bảy 2018(Xem: 8657)
Đàn Cơ Thiên Khai Huỳnh Đạo. Đức Phạm Công Tắc, Hộ Pháp Cao Đài Đại Đạo Giáng Điển.
05 Tháng Bảy 2018(Xem: 9079)
Điển thi của Thiên Khai Huỳnh Đạo. Đức Ngôi Hai giáng đàn.
30 Tháng Bảy 2018(Xem: 11900)
Đàn cơ tại Bát Quái Đồ Thiên (Hà Tiên) năm 1935. Thi thơ cơ mật của Cao Đài chỉ lưu hành nội bộ, đến khi cả thế giới xảy ra cảnh: “Ngòi lửa dậy bốn bề nao nức, Năm Châu tràn tuyệt dứt nhơn sanh” và “Trung Đông chiến họa lưỡng dân điêu tàn.” thì nội dung mật đàn này mới được phép phổ biến. Sau năm 2001 chính là thời điểm.
31 Tháng Bảy 2018(Xem: 12893)
Điển Sấm của Phật Thầy Tây An, Ngọc Thanh Tiên Trưởng và Trạng Trình. Xuống điển năm 1976.
31 Tháng Bảy 2018(Xem: 10682)
ĐÀN CƠ NGŨ PHỤNG KỲ SƠN.
01 Tháng Tám 2018(Xem: 10500)
Đàn cơ của Thiên Khai Huỳnh Đạo. Nội dung chứa đựng nhiều mật khải quan trọng.
23 Tháng Tám 2018(Xem: 12354)
Những lần vấn đáp với Cô Lê Hoàng Kim, được biết đến là Kim Thân Cha, qua một thời gian dài được sưu tập và ấn bản có tên Thượng Đế Giảng Chơn Lý.
04 Tháng Mười 2018(Xem: 7237)
"Thất Nhựt Du Tiên" do Đức Ngô Chưởng giáo Ngô Văn Dư giáng cơ tại HỘI THÁNH THIÊN KHAI HUỲNH ĐẠO .. sau khi liễu đạo,
04 Tháng Mười 2018(Xem: 6608)
Huyền Khung Thượng Đế tóm lượt những chuyển biến của Đạo Cao Đài và ...
04 Tháng Mười 2018(Xem: 7854)
Kìa hướng Bắc chòm sao đẩu tinh đà ứng lộ, Xẹt vào Nam khắp chỗ ánh hào quang, Chiếu tường-vân ngũ-sắc khắp Nam-bang, (Tiên tri của Phật Thầy Tây An; đàn cơ 6/3/1971, Kinh Bình Minh Đại Đạo Quyển 3)
27 Tháng Mười 2018(Xem: 6429)
... Nhưng trên phương diện dân tộc và sự phấn phát đã đem lại cho nền Phật-giáo Việt Nam thì Bửu- Sơn Kỳ- Hương không khác Trúc Lâm Yên Tử.
11 Tháng Giêng 2019(Xem: 17736)
Đại học là một trong 4 sách cơ bản trong bộ Tứ thư của Nho gia...
12 Tháng Tám 2019(Xem: 7043)
Thượng Đế nói về 12 chi phái Cao Đài.
26 Tháng Ba 2020(Xem: 5511)
Tiên tri của Cao Đài, của Bần Sĩ Vô Danh, Của Hộ Pháp Phạm Công Tắc...
29 Tháng Ba 2020(Xem: 4870)
Tiên Tri của Cậu Bần Sĩ Vô Danh.
24 Tháng Mười Một 2022(Xem: 2452)
24 Tháng Mười Một 2022(Xem: 1364)
24 Tháng Mười Một 2022(Xem: 1336)
25 Tháng Mười Một 2022(Xem: 1655)
25 Tháng Mười Một 2022(Xem: 1266)
25 Tháng Mười Một 2022(Xem: 1420)
05 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 2650)
07 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 1389)