Ngày 19 tháng 4 Năm 2020
Đàn Tràng Nam Thành
Hiệp Thiên Huyền Nữ Kim Ngọc Thanh Huyền
Tiếp Điển Ứng Khẩu Lưu Xuất Thánh Giáo
Bấm Vào Thanh Để Nghe
PHÁP ÂM 2020_34
Tui đây bổn phận sách đèn năng
Nào ai biết được ách nạn trần
Ngó mà mới thấy sự đổi dời
Ai ra thế được dân ta gần.
Chừng nào nước ngược thuyền quay xuôi
Thời hay thấy việc thế vui cười
Tháng nào DÂN LẠY NGƯỜI TIÊN THÁNH
THẤY PHẬT THẤY TIÊN HẾT NẠN ĐỜI.
Lúc này quá nỗi so đo vậy
Khi nào Nam SẠCH GẠO thảm thay
Muốn cho trần thế như Ta phải
Ai che mới biết nỗi lúc này.
Chừng nào mới biết thưa thớt chúng
Chừng nào giao chiến loạn thế cùng
Chừng nào yên giặc an cho thế
Đố ai biết được việc linh lung.
Rắn Rồng lộn xộn khó trèo qua
Khuyên trần giữ Đạo tích MẸ CHA
Tu cầu nội ngoại được GẦN PHẬT
ĐỂ SAU MỚI BIẾT HỘI LONG HOA.
Ta nay ra lực chèo thuyền thế
Để tâm cho kỹ xem mục đề
Tính rằng đem lại từ bi ái
Thiên Đài chưa được dân mãi mê.
Muốn cho huyền diệu hồi qui chúng
TRỜI LỐ NGỌC THIÊN KHUNG ÁNH TỎA
Nay đà việc đã lần ra
TRẦN TRỜI có mấy? gần xa chuyện gì!
NAM TRÀO ai giữ kỳ lo việc
Chờ TRỜI chờ PHẬT biết CHA trông
Âm ầm ba tiếng thinh không
Còn Tôi ra lịnh Tây Đông Nam kỳ
Trông Thìn Tỵ huyền vi mà biết
Cảnh quang đài hảo thiệt huyền sinh
Bách Thu Xuân hạ đời bình
Ngâm nga câu hát Nam Đình hồi quy
Quế ca ngâm ly kỳ thắt thẻo
Cũng dặn dò biết nẻo lòng đờn
Ra xem nguyệt chói từng cơn
Bước nguy là nẻo đứt đờn dây tơ
Ngày thế sự âu lo bèo lộn
Lưới trời bủa hỗn độn toàn cầu
Rồi đây một ngày còn đâu
Nhìn đời thê thảm đuôi đầu rõ dân
Khi trời gầm phân cân đảo điên
Nát dương thế Thần Tiên cũng lắm
Khi thường khi biến khi gầm
Đồng âm thinh sắc hỏi thăm thế nào
Ngày tòa lập vàng thau lẫn lộn
Bớ ai đâu trà trộn huyền thâm
Phật Trời còn ngự san lâm
Biết lề việc tới âm thầm lo tu
Thiên chi định đổi cù lao biển
Dời non cao thay chuyển đổi hòn
Chờ cho đời hết tiêu mòn
Quét cho sạch bợn không còn tà hay
Đến ngày hội ngày mai còn mất
Thương cho trần tất bật chạy lung
Thương cho sanh chúng tưng bừng
Nhơn đạo không tưởng chịu cùng ách tai
Ngọn siêu bất đàng hai phân CHÚA
PHẬT kêu Thần Tiên múa khúc hay
Thế gian sau đặng vui vầy
Đông Tây Nam Bắc thiện hoài Nam Mô
Chiếu điển thinh châu tôn hiệp bạn
Ráng mà tìm chơn bản giành phần
Ráng lo đứng bảng Phong Thần
Một lòng một Đạo vén màn vô minh
Dân còn chịu nạn binh khói lửa
Sấu nằm chờ bít cửa khó ra
Chờ khi Chuột ngửa hiên nhà
Heo chạy thục mạng an hòa đâu đâu.
Nào ai có xem qua mùi Đạo
Giữ phận mình cho chặt thế nào
Huệ tâm danh tánh ta nên ẩn
Chớ có đôi trương dạ gánh vào.
Tu thoát sáo ba hoa kiếp trần
Bấy lâu chỉ nẻo ráng giữ thân
Ngày mai mở cửa mà về biết
Chơn lý tại tâm xa lại gần.
Đời tận thế Hạ Ngươn ly loạn
Nẻo sanh tồn gió thoảng mây bay
Soi tục nhân đời quá thương thay
Đời sắp khổ ai ai không biết
Chuông bon bon ngân vang thảm thiết
Cuộc thiên cơ tận tuyệt ai hay
Cơn ói mửa nó hại chẳng sai
Gây hành dịch muôn loài vong tử
Khuyên dân bớ thả trôi tu chữ
Buồn lòng nhắc tâm tư mong ngó
Hỏi tỉnh chưa thương đời nên tỏ
Gió rả tan năm Ngọ thở than
Máy trời xoay sang Hạ điêu tàn
Ai còn đặng lo toan thức tỉnh
Đừng để Ngựa chạy dài thất kinh
CẬY NƯƠNG TRỜI BÌNH MINH RỌI SÁNG
Ngày này gặp cảnh ách nàn
DI ĐÀ nên nhớ niệm tan não nồng
Nạn thiên tan tai ách phải gồng
Chẳng qua cơ hệ HỘI ĐỒNG việc nan
Nhìn đời thế thái lầm than
Cầu huyền cơ ngự lâm san lạc nhàn
Hương nồng bể khổ trần gian
Nâng niu sanh chúng nhịp nhàn cầu hô
Hữu tình thoát khổ bước vô
Đạo mầu tám quẻ chuỗi Bồ Đề liên
Lợi danh hai chữ bỏ quên
Cõi mê chúng lạc bởi tiền đẩy nhau
Trần gian hư hoại đã lâu
Tiếng gà giục thúc canh thâu thảm sầu
Xuân tàn lửa dậy còn đâu
Trái ban nhiều thứ nổi đau như dần
Vì lòng từ ái chỉ đàng
Đổi tâm phàm tục kíp gần chơn tu
Chim lồng mặt ủ khá buông
Cá kia phải lưới si cuồng đắm say
Bảy năm dư lẻ một cây
Coi chừng mà đỡ hồi này khóc la
Núi tan đá nổ gần xa
Trời gầm ba tiếng thây rà rả tiêu
Trời xoay Âu Á tiêu điều
Nước sau bị gió cuốn tiêu lở bờ
Chừng nào giao chiến phất cờ
Chừng nào giặc nọ ngồi chờ được yên
Thời kỳ đã đến đảo điên
Đố ai biết được không yên dạ nào
Rắn rồng lộn xộn làm sao
Chớ không thì phải bôn đào mà ra
MUỐN CHO RÕ VIỆC GẦN XA
KIẾM HUYỀN MINH NGỌC [ĐẾ] THUYẾT RA CƠ NÀY
Lòng trần sao quá đổi thay
MINH HOÀNG GẦN NGỰ LONG ĐÀI TÒA CHƯƠNG
Tôi nay hát tiếng du dương
Còn ai nối việc Thượng Ngươn tiên đời
Đâu là Phật Thánh Tiên Trời
Nếu mà biết được xin mời thời nguy
BIẾT AI LÀM CHỦ NAM KỲ
CHỚ ĐỪNG XƯNG [LÊN] MẶT A TỲ ĐÒI NGHE
Vé xong ngưng trước ai về
Thu Đông tứ quý bên lề chuyển luân
Khác đò xa bến cảnh trần
Tàu đồng ghe sắt kề gần một bên
Thế trần ngã xuống như tên
Trần hoàn gặp lúc kêu rền gớm thay
Lưới trời bủa khắp có hay
Thế trần sau lại xác thây nổi bềnh
Thất đời đau khổ xiết rên
DI ĐÀ chẳng nhớ rõ tên niệm gì
Chừng nào đến việc ly kỳ
Ngửa nghiêng nghiêng ngửa còn gì lội bơi
Nói đây còn hỡi mấy hồi
PHẬT TRỜI đã định gần rồi bớ dân.
Có lắm sự đua bôi áo mỏng
Dẫu rằng ta lắm sự dầy công
Tuồng đời chết bóng danh tài hủy
Trống trơn tỉnh thức tỉnh ngộ trong.
Tìm đường giải thoát lưới nghiệt oan
Sóng lướt trùng vi bể hoạn tràn
Ta mau đốn ngộ mau thoát khổ
Hậu lai dồi mài tánh đức vàng.
Lối mê duyên đắm lại mọc mầm
Sự vui ấy khổ ta đã nhầm
Đầu xanh tuổi trẻ đua vui giởn
Bỗng nhiên vô thường đến dắt thầm.
Mở lòng nhơn thương dùm kẻ khó
Không thế gian thiên hạ khó dò
Sảy với sàng tìm kiếm tánh nhơn
Khuyên dân hỡi ân cần nhìn ngó
Kể từ nay khó đứng khó nằm
Sớm quày đầu âm thầm lao cực
Đồng cùng nhau hưởng ân đức
Nêu tên tuổi về là bực tu mi
NAY NGỌC HOÀNG THIÊN VỊ ĐẶNG HƯỞNG
Mấy muôn năm chung hưởng thới an
NAY MỚI MỞ BẢNG HỘI VÀNG
NẾU CHẬM TRỄ BƯỚC NĂM THÂN UỔNG KIẾP
Vậy khá mau tu kịp ông cha
Nay chưa thấy gần xa hiểu rõ
Mang khổ thời chớ khóc lo
Không mau tu niệm thuyền đò sao lên
Thương dân sanh nêu tên trần tạm
Nay đến đời khổ thảm dân ôi
Nào quạ diều kiếm đến rồi
Chết đạn thay tên bại rồi ai chôn
Nay máy tạo hư không xoay đổi
Chọn lương hiền còn hỡi vui chơi
Mau lo bề cải tu thôi
Thì mới khỏi nạn cơ trời máy thiên
Thêm nước lụt đảo điên mang khổ
Giặc ầm ầm súng nổ đá văng
Đến đời thủy kiệt sơn băng
Sao dân không xét thế gian như nào
Có dịch nạn bôn đào mang lấy
Đến heo gà bệnh thảy còn chi
Kêu la than khóc được gì
Cuộc cờ nguy cấp định gì nay may
Dùng Đạo Đức nhơn tài điểm hóa
Cứu muôn dân khỏi họa nạn tai
Lập đời Thượng Cổ nguyên lai
Tụa này khuyên nhủ trong ngoài nhơn sanh
Mãi lọc lừa người lành bước tới
Cửa thiền môn còn hỡi hồ ngây
Vào đường thọ pháp qui y
Suy nghĩ kẻo muộn số thì hết trông
Kết luận rồi dầu trong trời đất
Nợ luân hồi phải tất tiền khiên
Sớm quày đầu thức tỉnh liền
Chậm bước muôn kiếp xích xiềng khó thoát.
VẬY KHUYÊN DÂN GẦN PHẬT RÁNG HẦU
Giặc ầm ầm biết đâu sống sót
Đến lúc TIÊN OAI tẩy gọt
Bệnh tử lục tai giờ chót hiểm nguy
Kẻ thông minh kẻ trí trao rồi
Rõ sâu lý tỉnh ngồi xa lánh
Sao ai chẳng toan tâm tánh
Bước tới đường chơn tâm hạnh lo tu
Cạn lời vàng công phu dạy rõ
KỂ TỪ ĐÂY GÀ NỌ TÚC CON
CHÚA RA DÂN LẠI THON VON
NGƯỜI KHÔNG TU CŨNG CHẲNG CÒN MẤY AI
Nạn thiên tai kéo đến muôn loài
Làm sao đỡ thoát bể tiêu tai
Nay chúng sanh tối mặt tối mày
Cuồng quay khấn mỗi bửa chuyển xoay
Này bão lũ tràn vây bốn phía
DIỆT NHỮNG NGƯỜI NHƠN ĐẠO BẤT RÈN
Để hốt hồn hốt vía sanh linh
Bao sóng gió ngập tràn le lẹ
Bao thương tâm trong cảnh mơ màng
Bao sóng gió ngập tràn hốt hoảng
Hoa thảm sầu vấn bước bỏ mình
Số nhơn loại cửa nát nhà tan
Ôi nhân sanh đến lúc diệt thời
Chết khủng vì bất phải loài người
Dại vì đắng tan hồn mất dấu
Đến cơ nguy lập tức tiêu đời
Bao nhiêu niên chúng sinh chịu đựng
Mọi nỗi niềm quay cuồng cảm hứng
Bởi quên thân mang kiếp tục phàm
Nay tối mặt cam đành chịu túng.
Cảnh hôm nay đau buồn lặng lẽ
Trong nổi lòng kêu bớ dân ơi
Nay cuộc đến người còn kẻ mất
Cũng không tài vượt bể mà về
AI CẦU MONG PHẬT MẸ DIÊU TRÌ
CẦU SÁM HỐI HOÀNG MẪU CÚC TRI
NAY QUỲ LẠY VAN XIN KHẨN TẤU
Lúc thảm sầu mới gọi thỉnh chi.
Dòng lệ đổ chẳng bền sanh tử
Việc cơ nguy biết sự nào lường
Sắp cận kề vô kể đau thương
Nạn thiên tai lạ thường xảy đến
Cớ làm sao không tu qui mệnh
Họa thảm sầu kéo đến lâm nguy
Nay chúng sanh kiệt sức còn chi
Còn chọn lựa đến kỳ hỗn độn
Bao thương tâm nguy khốn trần hồng
Phải tan rã việc muôn màu thể
Sẽ tiêu hết mau tu kẻo trễ
Nhìn khắp nơi khóc kể rên la
Nay đâu còn sự sống năm ba
Phật Tiên thiết lập ra tuồng Đạo
CHA hiền mặt NGỌC ê ủ não
Giọt lụy CHA ai thảo phản hồi
Mãn lo cho thế chẳng khi ngơi
Nay xa cách kẻ rơi người ở
Buồn tới lui giọng réo hò ơ
Ráng mà tu qua bờ bến giác
Nay khó đặng trùng vây thân xác
Thiên Môn dân lầm lạc lấn chen
Xin đừng sa đắm nguyệt huê đèn
Chơn dời tách gót tên tiên cảnh
Từ nam nữ đường tu không rảnh
Lời Ta khuyên TAM HẠNH cần lau
Để tâm bàn xét kỷ thế nào
Coi tà chánh làm sao nhìn kỷ
Phong Thần trở Thượng Ngươn năng ký
Ráng mà tô mà phỉ mình vui
Coi đòi tận tuyệt chớ bước lui
Rồi sa cạm bẫy ngùi ngùi thân
Chuồng bay khói tỏa khổ bớ dân
Thây phơi chật đất lần lún sâu
Ráng tu cho được đến Phật mầu
Nói đây còn hỡi sầu tả tơi
Ngay ngửa nghiêng nghiêng ngửa tơi bời
Dân đau khổ lệ rơi lòng này
Đến kỳ đại hội bước kịp thay
Phật Thần ban thưởng thấy phương đài
Chiếu xác phàm lo kỳ bớ ai
Heo kêu Chuột tất nay đầy đủ
Sau khỏi tử thi ngọn sóng thừ
AI CÒN MẤT THÂN TU YÊN TỊNH
LẠC CHA XA CHÚA KHỔ ĐA HÌNH
Đêm nằm suy nghĩ tình thế thái
Thế nào xác bỏ lộn bằng nay
Ráng lo đúng nạn tai sầu buổi
Đủ long lầu chờ nước lở khoai
Trở lớp mang kể bội thảm thương
Thân toàn vẹn ơn sanh thành dưỡng
Được vàng cân thấy thương thế khổ
Lượng sóng trần chớ mến tai ngoài
Đời tận thế e cho phải khổ.
Thế lộ thế lộ ngươn ly loạn
Ngọn lửa binh phân sự quân ân
Không thiện lòng tuồng khó thành danh
Tâm thuần thục khả quý gìn mạng.
Đạo đời vốn tánh không chi không
Cuộc thế lọc lừa tái tẩy hồng
Đời đạo phen này lắm nan nguy
Tay chèo nương gảy than nữa lòng.
Ngồi mà chịu lãnh bảng đòn huyền
Càn khôn thay chuyển thế nào yên
Đổi hình đổi sắc thay diện mạo
Lật xem màn thế nạn liên miên.
Xác tục trao tâm buổi nguyện LÀNH
Trước đền BỆ NGỌC quá cao THANH
Ý phàm khó vượt chờ thiên ý
Trì tâm nhất trí mới vượt nhanh.
Tam hữu vi giang tả lư kỳ
Giục mãn tiền chi quân khiếu ký
Nhựt nhựt tiên phong lãm tai họa
Lưỡng lưỡng nguyệt nan bất khiết vi.
Chu du tiên động hồ nguyệt lãm
Tống tống khương lai hóa diệt tai
Như thuyết đàn tưởng khai chủ hóa
Bi ký nan trùng dã khử hàn.
Nhựt nhựt phong hồ lụy thủy bố
Nguyên nguyên như bức kỷ song đồ
Lãm lãm hiếu túc sơ di tán
Tựu tựu minh huy khả tế phò.
Nhược nhược tích hựu lai phi hán
Kim thúc dĩ an tuyệt cửu đàn
Thuyết dĩ vi công đồ hữu hóa
Lan tỳ hậu bản nã nã ca.
Lữ tế liêu thư tán mộng tán
Diệt khê diệt khê tất mãn tan
Ninh ninh quốc cựu giai huyền cảm
Thúc thúc dĩ cầu bác lãng nang.
Thùy thùy dịch cố ly ly cố
Lưu lưu tại trung nhứt thủy lồ
Biến biến hữu biến như túc biến
Tọa tọa nhiên thành phản lâm bồ.
Nghê nghê dịch nghê thủ trảm phán
Huyền huyền kinh mật tác chỉ ban
Bính bính tùy làm hồ chi nhứt
Kỷ kỷ nhi tung thuật chí hoàng.
Nhập nhập thùy mật phong cơ tử
Tích tác như kỳ hổ hách nư
Nhịp phiếu trung giai lã nhị bí
Hãn hãn tuyệt phồ phỉ giá từ.
Lưu thị thị lưu giang tiếp ngã
GIANG giang lý điển phục như HÀ
Tùng chi nhiên hiệu phân đương hỉ
Tất tất phiêu phiêu NHẬT TỬ đa.
Thả đức mầu sao chẳng mở lòng
Tứ nhựt linh năng NGỌC lộ trong
THIÊN Tiên ngự cảnh thới công lộ
BẠCH NGỌC năng cung đại kiến lâm.
Thủ độ hoạ định tâm ai có
LỊNH HUYỀN cơ chờ thạnh thới dò
Cảnh giả đa phương thinh thông giả
LÔI ÂM im lìm bốn cửa đo.
Thấy thể như không rồi lại có
Chúng sanh khó đoán bể mà dò
Nghịch cảnh soi đường THIÊN tạo hóa
MINH tân vị phẩm tiếng lòng cơ.
Mạng lưới trời xây bủa hồng trần
Người đời kêu gọi thể nguyên ân
Tay chèo miệng vọng câu hò hét
TRÍ HUỆ THÁNH NHÂN CHIẾU XUẤT THẦN.