Xuân Đinh Vị (Đinh Mùi, 1967)
Thừa bút huệ linh khai truyền Sấm Giảng Trung Giang
Pháp Chủ Thiên Khai Huỳnh Đạo
Hội Thánh Nhị Giang, Tòa Thánh Bửu Sơn, Thiên Cấm Sơn, Tri Tôn
SẤM GIẢNG TRUNG GIANG
SẤM ĐỘNG ĐÔNG NAM Á KHỞI KỲ
GIẢNG TRUYỀN HUỲNH ĐẠO HỘ CƠ NGUY.
TRUNG SƠN VƯƠNG PHẬT PHONG THẦN ĐỊNH
GIANG BẢO QUÂN SƯ THẾ THÀNH QUI.
TÂN TẠO KIM ĐẦU DANH KHUYẾT TỊCH
NIÊN Y BẠCH QUỶ THỨ CAO PHI.
ĐINH MỒ TIÊN PHẬT HIỀN NHƠN TRẠCH
VỊ QUY TAM HÀ ĐỊNH KHỐN NGUY.
[Mồ = Mậu. Trạch = tuyển chọn]
Vòng trời đất mênh mông bát ngát
Ngước mắt nhìn muôn hạt sao trong
Bao la trên khỏang hư không
Hỏi ai có biết mấy dòng hư linh
Đường luân chuyển muôn nghìn thay đổi
Nhìn hiện thời bao nỗi lo âu
Sanh ra trên quả địa cầu
Nặng mang tứ đại khuôn sầu bao quanh
Khi thân xác an lành ai nghĩ?
Đến ngày giờ tàn hủy kiếp trần
Năm đi tháng lại xoay vần
Gẫm đời như cuộc phong vân chiều tà
Lá vàng rơi ngoài hiên xa vắng
Cảnh Thu buồn yên lặng như tờ
Ai thương chiếc lá bơ vơ
Nằm yên mặt đất đợi chờ lịm thân
Tiếng ve kêu xa gần áo não
Như thầm than cơ tạo vô thường
Ta vì chánh pháp [của] PHẬT VƯƠNG
Mượn lằn linh huệ tình thương khuyên đời.
Chương thứ Nhứt : thế thời tạm giảng
Xét hòan cầu bom đạn đương gây
Thi nhau gieo họa đất này
Rẽ phân nhiều đọan Phật Thầy thương tâm
Nhìn lũ Ó rừng ầm bay liệng
Tranh đàn xà nô khuyển hưng thời
GẤU kia thong thả vui chơi
Giật mình SƯ TỬ gầm nơi biên thùy
Thấy kinh động TÂY DI LIÊN KẾT
Trổ oai hùm khuấy hết Đông Nam
Có thâu có xuất cũng cam
Không ăn mà chịu không làm lại mang!
PHẬT thương giống da vàng thảm đọa
Hóa hào quang ĐẠI XÁ TRUNG ƯƠNG
Chỉ dùng chân lý tình thương
Trong khi Ác Đạo Ma Vương tung hòanh
Chúng mượn cảnh chiến tranh thảm sát
Lý của người hung ác là hơn
Bên ngòai Tổ quốc nghĩa nhơn
Thâm tâm sắc bén còn hơn Lưu Cầu [thanh gươm tên Lưu Cầu].
Mượn ngụy thuyết bắt đầu văn vật
Nào kể chi còn mất gia phong
Việt Nam là giống Tiên Rồng
Trọng Cha thương Mẹ một lòng Tổ Tiên
Nay ngọn gió Tây Phiên thổi đến
Roi văn minh vụt nện vào đầu
Đua đòi vong bản đôi câu
Se sua vật chất ngỡ đâu mình tài
Đây tạm mượn một bài văn thuyết
Phân thời cơ cho biết hậu kỳ
Trung Ương sấm nổ ầm ì
Nơi nào cũng thấy lọan ly điêu tàn
Trai đôi mươi nghinh ngang hung dữ
Gái thì không còn giữ tiết trinh
Bạc vàng xem nặng hơn mình
Cho nên nhồi quả văn minh hội này.
Anh, Mỹ, Úc liên vây kinh tế
Á, Phi tầm huynh đệ nương nhau
Liên Xô ngồi ngó trước sau
Mặc tình Tào Tháo lao đao nhiều bề
Đinh Niên hạ HỒNG KÊ [Trung Quốc] MAO TẬN [CSTQ tiêu vong]
Thượng Mồ lai hỏa vận Đông Hồ [Mồ = Mậu. Đinh Mùi-Mậu Thân 2027-2028]
Trung Sơn định cứ kinh đô
Phúc lai bất nhị họa lai đơn hành
Dài dằng dặc chiến tranh khổ não
Động Xiêm đài ứng khảo Cao Miên
Thư hùng một trận cương biên
Ôm nhau mà khóc bỏ tiền quên ăn
Đêm mờ tối liềm trăng làm chủ
Lập lòa sao vần vũ địa cầu
Bình minh hiện xuống năm châu
Rọi tan ác trược đối đầu âm tinh
Thái Bình Dương thình lình nổi sóng
Cuộn phong ba khơi động Nam Đài
HẮC LONG thừa kế ra oai
BẠCH LONG chớp nhóang chia hai con đường.
Một theo Phật hầu nương bổn giác
Hai luân hồi chịu phạt thảm thê
Ta nay mượn bút khai đề
Vâng theo Điệp chỉ Sắc phê Thượng Tòa
Đức DI LẠC Long Hoa sắp ngự
Khai triều ngươn độ dử phong hiền
Chia ra Thần, Thánh, Phật, Tiên
Chọn trang đạo pháp kỳ duyên dồi mài
Hạ chánh chiếu tuyển khai HÙYNH-ĐẠO
Xuống bút huyền cơ khảo nặng mang
Muốn nên được Mối Đạo Vàng
Lửa hồng cam chịu mới hòan kim chuyên
Ai nản chí nặng phiền thế cuộc
Bệnh trầm kha đắng thuốc mới lành
Thời chưa mãn, thế chưa sanh
Cho nên các bậc hùng anh còn chờ
Cơm Phiếu Mẫu tạm nhờ lúc đói
Buổi hàn vi ai khỏi ưu phiền
Trong khi thế tục đảo điên
Đạo Vàng ẩn ánh để khuyên trợ đời
Châu Văn Vương ngộ thời phạt Trụ
Chờ Tử Nha Tướng Phụ tương lai
Văn minh cơ xảo đời nay
Tích xưa bàn luận mặc ai chê cười
Hớn Bái Công là người Trời định
Nhờ Tử Phòng trung tín khuôn phù [Tử Phòng = Trương Lương]
Công thành thân thối ngao du
Ngòai vòng danh lợi lo tu thóat trần
Tâm vô nhiễm nợ nần không buộc
Trí thảnh thơi trau chuốc kệ kinh
Sự đời thay đổi liên thinh
Nhỏ nhen, quanh quẩn trần tình ghét thương
Người đạo pháp tầm chương, trích cú
Gẫm máy huyền hấp thụ vô vi
Thân trần mượn để ra đi
Qua bờ bến giác phải ly biệt đò
Cảnh vô sắc là do tâm ý
Hiện giờ nay quyết chí tạo thành
Niết Bàn, Bạch Ngọc cao thanh
Thiên Tiên Phật Cảnh sẵn dành vị ngôi
Ta không thể ngồi yên than vãn
Với bạo quyền gây lọan muôn nơi
Tiếng than dậy đất vang trời
Chẳng qua mạt pháp là thời đảo điên
Các Thiên Tinh hạ miền trần tục
Nương Đạo mầu nhẫn nhục từ bi
Lịnh truyền các Đấng Vô Vi
Đều đem hùng lực để thi hội này.
Tùy căn cơ mượn tay giác thế
Xét quả công chín bệ Phong Thần
Thời kỳ ĐẢNH TÚC TAM PHÂN
MIỀN NAM NƯỚC VIỆT ân cần sắc ban
Trao QUAN THÁNH Tiền Giang điều động
Hội Chư Nhu hiển lộng oai Thần
Chọn trang trung nghĩa, hiếu nhân
Tuyển người Đạo Pháp cầm cân công bình
Thiên thời định huyền linh chuyển hóa
Cuộc văn minh cũng đã xoay chiều
Tạo thành huynh đệ thương yêu
Chỉ cho thông lối phàm siêu, chánh tà
ĐẾ QUÂN sắp Mỹ, Hoa, Phi, Úc
Hàn, Thái, Anh thần phục trước đài
Văn minh bảy nước liên tay
Giúp vào cơ vận ngày mai Đạo Vàng
KI TÔ GIÁO lịnh ban hội đủ
HIỆP CAO ĐÀI làm chủ Tiền Giang
ĐẾ QUÂN thông xuất điểm đàn
Sau ba tiếng sấm Minh Hòang thượng ngai
Tiền Giang đã an bài lãnh vực
Điệp văn trình LIỄU NHỨT CHƠN NHƠN [kiếp xưa là Tôn Tẩn]
Tâu cùng Minh Đế Cấm Sơn
Chấp khai chiếu dụ ban khai nhứt thời.
Phần Hậu Giang cơ trời địa lợi
Định QUAN ÂM bước tới chiêu hiền
Luyện xong Bát Quái Đồ Thiên
Pháp mầu diệu hóa Bửu Liên lập thành
Ấn cùng Nhựt đề danh công đức
Lào, Miên đồng ra sức thi đua
Mã Lai, Đức, Ý giúp vùa
Hậu Giang Phật định là vua xuất trần
Hòa Hảo hiện chơn thân Giáo Chủ
Phật Giáo qui nhứt vụ tăng tông
Bấy giờ cơ khí Á Đông
Hiệp chung đất Việt GÓP CÔNG XÂY ĐỀN
DI LẠC HIỆN TẦNG TRÊN THUYẾT PHÁP
CHỈ BA ĐIỀU CHƠN QUYẾT MÀ THÔI
Thánh Thần Tiên Phật phong rồi
Giao cho MINH ĐẾ thượng ngôi trị vì.
Nơi Trung Giang nếp y sẵn có
Dụng nhơn hòa phân rõ huyền linh
Điệp truyền CHƯ VỊ ĐẠO HUỲNH
GIÁO TÔNG THÁI BẠCH điểm trình THIÊN TÔN
Nga, Pháp, Hung, Lỗ tồn trung lập
Miến, Ba-Tư, Á-Rập tuân hành
TAM THIÊN GIÁO CHỦ tâm thành
Cầu trên THƯỢNG TỔ pháp lành hiện thân
HỒNG QUÂN ngự Long, Lân, Qui, Phượng
Thiên Tinh đồng quì hướng vâng truyền
THẦY NAY CHẤP CHƯỞNG TAM THIÊN
THỌ TRÊN THƯỢNG ĐẾ LỊNH TRUYỀN XÉT PHÂN
Cảnh hữu tướng là phần MINH ĐẾ
Lý Đạo mầu PHÁP THỆ THÂM UYÊN
GIAO CHO GIÁO CHỦ TAM THIÊN
Nhẹ đường trần tục nhẹ duyên Niết Bàn
Nhạc bốn phương lừng vang trổi khúc
Tiên Phật đồng quỳ phục trước đài
Thánh Thần triều kiến Như Lai
Hào quang lớp lớp phủ ngòai hư không
MINH VƯƠNG thượng ngai Rồng chấp chiếu
Phong tôi hiền, trung hiếu, khổ lao
ĐỀN VÀNG sắc chỉ tay trao
Muốn tu thì cũng được mau đắc thành
Còn muốn hưởng trần danh phẩm vị
Lãnh cân đai Vương chỉ Hòang triều
Long xa, Phụng tấu tiêu thiều
Thanh nhàn tọai hưởng sớm chiều công xưa.
Người ĐẠO PHÁP THƯỢNG THỪA CAO DIỆU
Đến giờ nay KẾT LIỄU CÔNG TRÌNH
Thóat thai lên cõi trường sinh
Bước theo ngọn gió nhẹ mình bay cao
Xa lánh cảnh trần lao hữu chất
Khỏe muôn đời ĐẮC PHẬT LONG HOA
TAM THIÊN GIÁO CHỦ trước tòa
Cúi mừng các Đấng DI ĐÀ TAM THANH
Chúc MINH CHÚA PHẬT DANH THẮNG DIỆU
Cả triều thần thọ chiếu tiễn chân
Hào quang ngũ sắc tường vân
Nhạc Thiên hạ xuống trước sân Rồng chầu
Trong các Bậc Công, Hầu, Khanh, Tướng
Là đệ huynh từng vướng tình thâm
Nay đây hai cảnh thăng trầm
Người lên Bạch Ngọc, kẻ nằm Đài Hoa.
LỄ TRIỀU CUNG chói lòa ánh ngọc
Nam Nữ nghinh hầu dọc hai hàng
Xe loan của ĐỨC MẪU HOÀNG
Triệu hồi Nữ liệt vượt đàng đăng cung
Các THƯỢNG TÔN thính tùng GIÁO CHỦ
Hiển thần thông hiện ngũ quang đài
Cuộc trần phất nhẹ đôi tay
Tục, Tiên hai nẻo từ nay xa vời
Vang vọng trống liên hồi Đại Điện
ĐỨC MINH VƯƠNG hội kiến Quần Thần
Phán truyền VẠN QUỐC PHẬT DÂN
Từ nay MINH CHÚA đức ân ban truyền
Vài công khanh thỏa nguyền quỳ bạch
Trả cân đai phủi sạch nợ đời
Ngòai vòng danh lợi vui chơi
Ngao du sơn thủy thảnh thơi lâm tuyền
Chừng ấy mới tịnh yên LUYỆN PHÁP
TRONG TRĂM NGÀY nhẹ thóat hư không
Dạo chơi cùng khắp trần hồng
ĐÚNG GIỜ CHIẾU TRIỆU CỠI RỒNG ĐĂNG TIÊN.
Bần Tăng phụng sắc truyền ứng tả
Đem lời này khuyên cả hiền nhân
Đời tàn khó giữ xác thân
Cậy nơi Tiên Phật Thánh Thần mới yên
Đức THƯỢNG ĐẾ rộng quyền ban thưởng
Để cho đời hạnh hưởng hôm nay
Gẫm từ kim cổ không sai
THẦY ban cho một, trả hai lần bằng
Vài Hiền nhân xa căn tách cội
Ngỡ rằng mình thông lối siêu nhiên
Tiếc thay công khó gieo truyền
Để lòai sâu bọ phá viên đất lành
LŨ MA VƯƠNG QUYẾT TRANH CHÁNH GIÁO
THÊM VẼ VỜI GÂY TẠO LÔI ÂM
Đường Tăng xưa cũng lạc lầm
Chẳng nghe lời gián mắng thầm Ngộ Không
“Con khỉ ốm không thông Đạo cả
Đến Lôi Âm xán xả không quỳ”
Thương thay dầu Đại Từ Bi
Đại công, đại nghĩa biết gì Phật Ma!
Vài tích xưa Ta đây tạm giảng
Chỉ cho người chưa tạng lý sâu
Đèn hồng thấp giữa canh thâu
Tụng kinh HÙYNH ĐẠO, niệm câu DIÊU TRÌ
Tâm thanh tịnh quán tri diệu thuyết
Hòa hư linh vô diệt vô sanh
Tiêu diêu hồn vượt mây lành
Hạo nhiên nương gót, Ngũ hành thóat thai
Không còn luyến trần ai một mảy
Nhẹ ngàn duyên khổ hải luân trầm
Tiên phàm hai nẻo do tâm
Giác về Cực Lạc, mê tầm ngục môn
Càng sung sướng tâm hồn càng khổ
Lắm giàu sang lắm chỗ bất nhân
Tội tình sanh bởi do thân
Ai gây nên đó rồi cần ai tha
Suy xét kỷ là TA TỰ TẠO
TA gây nên quả báo oan khiên
Nay TA qui hướng chơn truyền
Thì TA TỰ DIỆT đừng phiền xin ai
DẦU TAM THẾ NHƯ LAI KIM CỔ
ĐỀU DƯỚI QUYỀN THƯỢNG TỔ TỪ BI
Chỉ cho chơn lý siêu vi
Bại thành QUA MỘT KỲ THI mới tường
Hội Long Môn PHẬT VƯƠNG chưởng thống
Phút đầu tiên tiếng trống gọi hồn
Chuông vàng vọng đổ khai môn
Phân thành đẳng cấp Triều Tôn Kim Đài
Nhìn thấy chiếc cầu dài vòng nguyệt
Bắc ngang qua Ngọc Khuyết Châu Cung
Giòng sông nước biếc lạnh lùng
Có thuyền Bát-Nhã đợi cùng đưa sang
Vạn Linh tựu tề đang chờ lịnh
Tiếng ngân vang đại thỉnh anh hùng
Vị tha, xả kỷ, hiếu trung
Suốt đời hành đạo não nùng đắng cay
Vì nhân loại ưu hoài xã tắc
Thương đồng bào nghèo ngặt hy sanh
Thân kia dầu có tan tành
Huyền linh tá trợ hiện thành hình xưa
Mời tất cả để đưa sanh bến
Phiền những ai còn mến lợi quyền
Xét mình tâm ý chưa yên
Thì nên ở lại cần chuyên tu hành
Thuyền không đáy lưu thanh khử trược
Giòng sông kia lượng nước mê si
Sa vào hóa hiện tức thì
Gươm đao, lửa cháy dị kỳ xà lang
Nếu bước xuống còn mang nghiệp quả
Chất nặng lòng như đá muôn cân
Sa vòng ác trược tan thân
Hỏa thiên ác thú giảo phần hữu vi
Ai cũng có thể đi đến chốn
Ngặt rằng mình CĂN BỔN KHÔNG NGUYÊN
Nơi đây là Bát Nhã thuyền
Muôn lòai vạn vật đều nguyền đưa qua
Người luyện đạo dung hòa Tam Bửu
Địa Tán Tiên đồng tựu nơi đây
Cầu vàng cao vọi từng mây
Nhỏ như sợi tóc tỏa đầu hào quang
Nhạc huyền diệu tiếng vang khởi điểm
Hỡi chư nhu định chiếm bảng vàng
Đường lên Bạch Ngọc Niết Bàn
Chiếc cầu không nhịp đợi hàng Tam Công
Nếu chưa được sạch lòng đạo đức
Nặng hồng trần nửa bực sa chân
Mặc dầu tụ đảnh tường vân
Bao nhiêu tạp niệm xoay vần đảo điên
Thọat nghe tiếng lụy phiền than thở
Thọat gia đình oan nợ réo kêu
Hoặc tâm chấp trợ thương yêu
Kiêu công ỷ quả lắm điều riêng ta
NÊN NHỚ MỌI VIỆC LÀ HƯ ẢO
DẦU QUẢ CÔNG THẦY BẢO TA HÀNH
Nghĩ rằng chung để nhân sanh
Tin nơi Thầy dạy giống lành ta gieo
VUI LÒNG BỎ VÌ THEO THẦY MẸ
ĐỊNH CHƠN THẦN LƯỚT NHẸ QUA CẦU
MUÔN ĐỜI TRONG SÁT NA LÂU
NẾU TÂM CÒN CHẤP SÔNG SÂU LỘN NHÀO
QUA KHỎI ĐƯỢC CẦU CAO ĐẮC QUẢ
THOÁT THAI PHÀM HIỂN HÓA PHẬT TIÊN
Chừng nào ứng hiện Tam Thiên
Ba ngàn đệ tử kết liên đạo thành
Siêu chơn lý bất tranh tất thắng
Tự hạn mình sẽ đặng đem lên
Giả ngu, giả dại, giả quên
Tâm vô chấp thiểu là nền tuệ quang
Dạ bao la chứa tràn tha thứ
Muôn việc chi hiền, dử vô câu [không lấy]
Sáng mai bỏ xác về chầu
Chiều nay danh vọng, đài lầu chi đây?
Đã định hướng theo Thầy, về Mẹ
Nơi trường miên không lẽ nghèo nàn
Hễ tu bớt việc tính toan
Giàu sang theo với Niết Bàn được sao ?
Tu phải chịu công lao khổ nhọc
Tai thường nghe tiếng khóc lương dân
Khi ta no ấm yên phần
Thương người nghèo ngặt tảo tần ốm đau
Đức THƯỢNG ĐẾ trên cao ban xuống
Phần của người được hưởng nhiều hơn
Giờ đây nếu muốn trả ơn
Giúp giùm kẻ khó mấy cơn đọan trường
Lúc đói lạnh tình thương nhờ vã
Thầy mến yêu tất cả muôn lòai
Thay Thầy săn sóc hôm nay
Hiện thân từ khiết đưa tay dắt dìu
Là hiền sĩ biết nhiều bổn phận
Thầy hiện trong lận đận cơ hàn
Mẹ đang ngự giữa tiếng than
Phật Tiên ở chỗ tai nàn nguy vong
Khi lạm dụng một đồng hoang phí
Hay xoe xua ích kỷ riêng mình
Thà đem giúp kẻ ăn xin
Cho người khó khổn bịnh tình còn hơn
Trả cho Thầy công ơn là đó
Ai linh thông hiểu rõ lời ta
Xin nguyền trước Phật DI ĐÀ
Họ, người hành đúng lời qua vừa truyền
Dầu luyện pháp thóat riêng Thánh thể
Thành Phật Tiên cũng để lòng son
Thương đời như thể thương con
Vì chưng mình giác, đời còn mê tân
Trông cảnh trạng thế nhân thống khổ
Đức từ-bi thương chỗ cơ bần
Đã đành do ở quả nhân
Nhưng ta đâu nở ngồi phân tội tình.
Người tỏ ngộ Đạo Hùynh nên nhớ
Nếu phải hy sinh đỡ cho trần
Theo Thầy đâu phải giả thân
Giúp cho Thầy Mẹ một phần công lao
Cơ TU HUỆ sẽ mau tấn tới
Vì ngừoi không trục lợi riêng mình
Bao nhiêu nặng nhọc chân tình
Rộng lòng thương kiếp phù sinh nhân lòai.
Đời còn lúc mưa mai nắng sớm
Sắp đến hồi tán đởm kinh tâm
Vẳng xa tiếng nổ ì ầm
Xót tình nhân chủng than lầm điêu linh
Thời mạt hạ Đạo Hùynh ứng hóa
Thương cuộc trần Thầy tả pháp chương
Quảng truyền mối đạo CHƠN THƯỜNG
Để chờ đợi buổi PHẬT VƯƠNG lâm trần
Hễ giác ngộ thời không thiện ác
Quyết một lòng gieo hạt giống lành
Chú nguyền Cực Lạc duyên sanh
Tây Phương thọ ký tái sanh nhiếp trần
Mượn xác thể ta cần quảng thuyết
Cảnh trầm luân nào biết huyền linh
Lời thơ gom trọn chân tình
Đôi dòng tâm huyết biện minh chưa rồi
Sen nở chốn bùn hôi nước đọng
Thuyền không chèo nhờ sóng đẩy đưa
Hạn lâu thì phải sa mưa
Mặc tình thế sự ghét ưa lời vàng
Kìa chiếc Bát Nhã thuyền không đáy
Chở tòan linh đâu phải muôn ngàn
Nhưng phiền để lại thế gian
Tình, tiền, danh vọng chớ mang theo lòng
Tây Phương Phật chờ trông hiền đức
Ngọc Khuyết Đền đợi bực căn nguyên
Ta đừng tính chuyện tư riêng
Quyết lòng công quả phước duyên trọn lành
Chuyển bút pháp thị thành thôn dã
Hãy bình tâm chớ khá đắn đo
Đường tu nhiều nỗi cam go
Đạo mình, mình giữ nhỏ to ích gì?
Cũng gần đến khoa thi trương bảng
Giữ sao tròn bom đạn kề bên
Tiền nhân Hậu tổ chớ quên
Công ơn cha mẹ tạo nên xác này
Nếu lầm lỡ từ đây cải hối
Có Thánh thần cứu rổi Long Hoa
Sợ rằng mê mãi bạo tà
Muôn đời khó gặp DI ĐÀ chứng minh
Chẳng cần đọc thiên kinh vạn quyển
Chỉ lòng thành khói quyện bay cao
Mẹ cha dầu trước hay sau
Cũng siêu thăng đến Động Đào Thiên Thai
Người học đạo hằng ngày tu tỉnh
Nợ giang san phải tính tài bồi
Làm xong bổn phận con tôi
Hiền lương đạo nghĩa trả rồi tình thâm
Ơn xã hội chơn tâm gìn giữ
Đừng tạo thêm những chữ bất hòa
Thương người, người sẽ thương ta
Ghét người, người sẽ hóa ra hận thù.
Cuộc danh lợi như mù từng bước
Thử gẫm xem nào được mấy hồi
Đời nay khó đứng, khôn ngồi
Nhờ nơi Chánh Pháp trau dồi chơn thân
Buổi kết liễu mưa Tần nắng Sở
Tuy thấy rằng chuyện dở mà hay
Chung qui mới rõ đức tài
Vì thương ta mới giảng bài, ra thơ.
Trở lại thế chỉ mong cuộc thế
Xuống trần gian chẳng nệ trần gian
Mong sao truyền bá bốn phang
Từ bi bác ái Đạo Vàng nghĩa nhân.
Đã Sắc lịnh Thánh Thần tứ hướng
Hộ người hiền vô lượng từ quang
Vì đời đại thệ trước đàn
Nếu tu không đắc ta mang tội giùm
Buổi tận ngươn gông cùm thấy rõ
Chớ đắc thành chưa có bao người
Vì chưng thiệt một, dối mười
Tu hành khoe áo biếng lười sám kinh
Bởi dục vọng Thiên Đình họach tội
Để quỷ ma dẫn lối đưa đường
Điều chi rầm rộ phô trương
Cũng như đứng trước Ma vương cợt đùa
Lũ cỏ dại tranh mùa lúa tốt
Nở lòng nào vội đốt đồng sao ?
Từ văn sấm pháp truyền rao
Thôn hương thành thị gắng trau lời này
Để đến lúc cuồng xoay binh biến
Đức Thiên-Tôn khó tuyển con lành
Tuồng đời chuông buộc chỉ mành
Đừng mong ước chuyện chuông lành êm suông
Đêm khuya khoắc u buồn dạ ngọc
Xót hồng trần chí dốc giảng khuyên
Thân phàm bán tục bán Tiên
Làm sao tránh khỏi truân chuyên nhiều bề
Đường Bạch Ngọc không hề suông sẻ
Đến Niết Bàn không lẽ thẳng ngay
Đã đành trăm đắng ngàn cay
Nếu không thử thách biết ai trọn nguyền
Đang lúc tả chưa yên sấm huấn
Lằn tạp phong thổi dựng ngay trời
Gọi Thành Hòang hỏi mấy lời
Đó Kim Đầu Quỷ đương thời hành hung
Thiên số định thân trung ngọat lục
Ta nảo lòng buông bút huệ linh
Xác phàm để lại Bửu đình
Về Linh Sơn Khứu tấu trình một phen
Cầu PHẬT TỔ rọi đèn tâm pháp
Xin THIÊN TÔN [DI LẠC] cho lập BỬU ĐÀI
Chuẩn y ĐẠO [THẾ] GIỚI hoằng khai
Điệp mầu sắc diệu Ta nay ứng truyền
Thâu cho được tam thiên đồ đệ [thâu đệ tử trong khắp Tam Thiên]
Thống năm chi cứu thế lập đời [để mà thống 5 chi cứu thế lập đời]
Trong vài niên nữa [hãy] tầm [đến] nơi
NGỌC KINH CUNG LẬP là thời Thượng Ngươn [khởi 15/8 Canh Tý 2020]
Tạo cho được địa sơn tam lục
Giống Lạc Hồng cội phúc là đây
THIÊN cơ vận chuyển trăm ngày
KIM GIANG Thập Bát Hội [18/3 ÂL] XÂY ĐỀN VÀNG
Tùy nhân quả GIANG HÀ xã tắc
Giống LẠC LONG định đoạt mối giềng
Trung Giang sấm giảng ban truyền
CHỜ NGƯỜI ĐỨC CẢ TRỌN DUYÊN QUAY VỀ [nhiễu nhiễu xuất Đông chinh]
Đừng chuốc việc nửa mê, nửa tỉnh
Chấp tâm phàm bất định ngụy chơn
Cũng đừng tính thiệt so hơn
Sanh lòng ganh ghét giận hờn mê si
Lòng khoan dung từ-bi, xả hỉ
Cuộc trần này có quí chi đâu
Tóc xanh cho đến bạc đầu
Chung qui đồng gánh nghiệp sầu trầm luân
Kìa cái chết qua từng hơi thở
Cảnh vật này tạm bợ mà thôi
Nhìn xa thông lý đạo rồi
Chấp chi chuyện nhỏ bồi hồi tâm can
Mượn linh bút vài hàng nhắn gởi
Riêng Môn đồ mong đợi sấm truyền
Tịnh thần nghe tiếng Thầy khuyên
Dầu xa vạn dặm chớ phiền đợi trông
Vì thiên cơ trần hồng khó hiểu
Đây mấy lời sơ thiểu cho con
Thương trò mong đợi mỏi mòn
Thầy còn chịu cảnh chìu lòn độ nhân
Huống chi chuyện xây vần tà thuyết
Là Ma Vương chúng quyết ngăn đường
Trung thành dầu nát thịt xương
Hồn linh theo Phật hầu nương liên đài.
Tình thắm thiết tỏ bày chân lý
Sấm Trung-Giang suy nghĩ tận tường
Tìm trong văn nghĩa phi thường
Cũng là đắc được pháp cương tâm truyền
Điều Thứ Nhứt THẦY khuyên nên nhớ
Lòng trung kiên muôn thuở còn nêu
Dầu ai nặng nhẹ trăm điều
Quyết không bỏ lý cao siêu của Thầy
Nhiều thử thách đang vây con đó
Nếu ngã lòng công khó tiêu tan
Việc chi còn ở trần gian
Là điều huyển hoặc chớ mang nơi lòng
Điều Thứ Hai THẦY trông đệ tử
Tình bạn bè phải giữ thủy chung
Luôn luôn tha thứ, khoan dung
Nhủ khuyên nhỏ nhẹ chớ dùng lời thô
Dìu dẫn nhau điểm tô công quả
Phải thật tình với cả chung quanh
Thiệt thòi cam chịu đã đành
Vô Vi phẩm vị Thầy dành cho con
Điều Thứ Ba vẹn tòan hạnh đức
Tuy bán buôn cơ cực tảo tần
Đổi công nuôi lấy tấm thân
Đừng ham mến chuyện phi nhân gạt lường
Dầu vàng bạc đầy rương tràn tủ
Cuộc trần này chưa đủ con ơi
Ác gian cũng chỉ một đời
Thà nghèo trong sạch thảnh thơi linh hồn
Điều Thứ Tư pháp môn qui luật
Lục, Thập trai cố sức trau giồi
Thịt thà xương máu tanh hôi
Cỏ cây rau cãi cũng rồi bữa ăn
Đức Từ-Bi thường hằng thể hiện
Không sát sanh lòng thiện ta còn
Lạt chay tuy chẳng ngọt ngon
Còn hơn thú vị cơm chan máu hồng
Điều Thứ Năm quyết không hờn giận
Ghét ganh chi cho bận lòng mình
Con xem vạn quyển thiên kinh
Hiền nhân quân tử rộng tình vô câu
Muôn việc xảy bắt đầu sân nộ
Là nguyên nhân thống khổ ly tan
Chơn truyền Chánh Pháp Đạo Vàng
Học xong chữ NHẨN Niết-Bàn không xa
Điều Thứ Sáu thiết tha THẦY dặn
Ngày hai thời lẳng lặng công phu
Việc chi dầu quá cần cù
Cũng nhơn vài khắc tập tu nguyện cầu
Khi rảnh việc đồng sâu chợ búa
Đem Sấm Kinh tự của Thầy ban
Đọc cho thông thuộc đôi hàng
Ngâm nga trong lúc thanh nhàn, băn khoăn
Điều Thứ Bảy quyết tăng công quả
Giúp đỡ người già cả ốm đau
Tùy duyên có thể giúp vào
Lâm cơn họan nạn khi nào cần con
Phước đức đó vẫn còn muôn thuở
Tuy vô hình đừng ngỡ rằng không
Con ơi trong cõi trần hồng
Mấy ai hiểu đặng tấm lòng thanh cao
Điều Thứ Tám lời nào THẦY dạy
Dù khổ lao chớ nại công trình
Biết rằng con phải hy sinh
Phật Tiên đâu nỡ quên tình hay sao
Đừng chấp việc núi cao rừng thẳm
Hay là đường muôn dặm xa trông
Hễ con thề giữ trọn lòng
Đương nhiên đắc Đạo thóat vòng tử-sanh
Điều Thứ Chín Đạo lành căn bản
Giữ làm sao có bạn không thù
Từ nay con nhớ rằng tu
Hạ mình nhận lỗi mặc dù là không
Lời nói sao hòa trong hiệp ngọai
Đừng hơn người nếu phải ép lòng
Không ham những chuyện mênh mông
Vừa no đủ ấm đèo bồng mà chi
Điều Chót Hết Mười ghi trăm nhớ
Phật Pháp Tăng con chớ quên ơn
Gia đình nghĩa trọng nhiều hơn
Tình thương xã hội giúp cơn thiết cần
Ơn TỔ TIÊN dành phần con cháu
Đó những lời THẦY bảo THẦY mong
Con ơi con khá ghi lòng
Bấy nhiêu tâm huyết mấy dòng thi văn.
Vài tiên tri nguyên căn đệ tử
Xem qua rồi nên giữ vào tim
Luận suy chơn nghĩa công tìm
Dầu thông thiên lý nên im ẩn gìn.
KHỈ ngồi đợi kẽ [hở] minh ngọc THỐ [thố = thỏ; Ngọc Thố = năm Kỷ Dậu]
Bắc Kinh di bạch lọ sơn phòng
Triều Tiên xương chất đầy đồng
Thái, Cao, Lèo chuyện cuối Rồng Gà bay
Nam Việt ứng một ngày tàn bạo
Lục cửu duyên quả báo Kim Vương
Mặt trời lố dạng Nam Phương
Trung Đông chiến họa dân lương điêu tàn
Cùng lực tận Mỹ hàng Nga tận
Anh tiêu điều Pháp nạn Trung suy
Nhật mưu Đức lược Ấn bi
Việt Nam THÁNH XUẤT phục quy kim thành [quy về kinh đô mới]
Chừng gặp cảnh tan tành đô thị
Nhìn ruộng hoang tận tới chân trời
Thở than kêu khóc hết lời
Mới tường luật định của TRỜI ban ra
Đây nói đoạn san hà dồn dập
Bày ra điều tranh chấp dân binh
Chừng nào được đấng anh minh
Lo cho xã tắc quên mình mới yên
Giờ do lũ Tây Phiên định hẹn
Giống LẠC HỒNG cam chịu vì sao?
Mật kia để trước mũi dao
Nghe mùi phưởng phất chia nhau giựt giành
Chừng đứt lưỡi em anh cùng khóc
Thế mới tường bài học si mê
Khi nào KHÁCH NỌ RA VỀ
Tài gia tan nát trăm bề đảo điên
Cầu NGỌC ĐẾ diệu huyền ban bố
Nguyện Phật Tiên cứu độ dân lành
NAM MÔ THƯỢNG TỔ TAM THANH
Trạch trang trung kiệt lập thành THƯỢNG NGƯƠN .